Truyện dài của Lu Hà phần 12
Tôi cần phải lấy vợ vừa cần vừa phải, cần là cần thiết cho
cuộc đời tôi cho cha mẹ và anh em hai bên nội ngoại, cho tổ quốc Việt Nam, cho
nơi chôn nhau cắt rốn, trả lại cái ân tình của hồn thiêng sông núi đã sinh ra
tôi. Phải là phải đạo, hợp với thời thế hoàn cảnh lúc đó. Nếu không cưới vợ sẽ
nảy sinh ra những tình huống bất ngờ, những chướng ngại vật, những rào cản
chông gai, ngáng bước chân tôi ra đi. Một khi tôi đã quyết tâm dời bỏ đất nước
này, tôi nguyện suốt đời sẽ không quay trở lại nữa. Tuy rằng nỗi niềm khát khao
nhớ thương nơi đã sinh ra mình đau đáu, nhớ mong hàng ngày nhưng lại không dám
về thăm, chỉ là luôn cảm thấy bất an, đi một bước là có kẻ bí mật rình mò theo
dõi, một tai nạn giao thông bất ngờ sảy đến, một ly nước nước dừa một bát phở
có thể bị bỏ thuốc độc thế thì về để làm gì? Một đất nước của ma quỷ bệnh tật
và chết chóc?