Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

Thơ Tình Chùm 28



Em Tôi

Em tôi một đoá thần tiên
Mà sao trời nỡ ép duyên xe tình
Đắng cay hận mái đầu xanh
Phím loan xao xác lá cành rụng rơi!
Tháng năm rầu rĩ hoa trôi
Phù du nưả kiếp phôi phai má hồng

Xót xa duyên phận lỡ làng
Canh khuya trằn trọc càng thương càng buồn
Ngẫm thân phù thể trầm luân
Ái tình bể khổ trần gian phũ phàng
Cách xa muôn dặm trùng dương
Đầm đià thánh thót não nùng trần gian
Mây đen khoả lấp trăng ngàn
Hàng Nga che mặt sông ngân tối mờ
Đêm dài ảo não hoang vu
Ngậm ngùi gió thổi ai mà hiểu cho!

20.12.2010 Lu Hà



Canh Trường Nỉ Non

Đêm Đông vò võ một mình
Nhớ nàng tiên nữ tuổi xanh má hồng
Xa xôi bồng đảo đại dương
Hoang vu cồn trắng mênh mông chim cò
Dập dìu trăng nước lao xao
Bồi hồi than thở ngóng chờ hồn tôi
Mong thư như cánh nhạn bay
Buộc chân chỉ đỏ chân trời nước mây
Trần gian bận bịu suốt ngày
Mưu sinh năm tháng rã rời triền miên
Trái tim thổn thức nổi niềm
Hồn tôi ngây ngất từng đêm rủ về
Mấy phen quyết chí nguyện thề
Bao la biển rộng sơn khê dặm đường
Thuyền tình theo ngọn gió băng
Vu thần sơn đảo canh trường nỉ non!

21.12.2010 Lu Hà



Cảm Xúc Thần Tiên

Nhớ lại những lần anh vụng trộm
Gặp em trong cõi mộng chiêm bao
Tâm tình nhân thế là như vậy
Rồi lại ưu tư mối cảm sầu...

Em ơi! có kẻ ở trần gian
Thương mến ân tình chuyện ái ân
Để lại lòng em xao xuyến động
Bao nhiêu lưu luyến mộng chan chan.

Thế có buồn không em gái ơi!
Phù du bèo bọt cõi luân hồi
Hợp tan, tan hợp trời muôn ngả
Văng vẳng thông reo tiếng gió cười...

Theo cánh nhạn bay được bấy lâu?
Nỗi niềm tâm sự gửi cho nhau
Thương em anh biết làm sao nhỉ
Tư lự bâng khuâng bóng ác tà...

Những buổi hoàng hôn sợi nắng buồn
Thu qua đông đến tháng năm tàn
Xa quê vương vấn tuôn dòng lệ
Cảm xúc thần tiên hương thảo vân

Trong nỗi cô đơn tìm đến nhau
Tâm linh trí tuệ ở trong đầu
Trái tim thổn thức hồn thơ gọi
Đêm tối mịt mùng hoang đảo xa!...

22.12.2010 Lu Hà



Đêm Mưa Trước Giáng sinh

Mây giăng từng hạt não nùng
Đầm đià vạn hạt lòng càng chưá chan
Nỗi niềm thương nhớ vô vàn
Canh khuya lạnh lẽo đằng vân tủi sầu
Tâm hồn theo gió vân vu
Lạc miền ốc đảo vẩn vơ u buồn
Bâng khuâng tâm trạng bồn chồn
Đêm dài ảo não tuôn tràn mưa rơi!
Tình tôi tha thiết một người
Phương xa nàng cũng ngậm ngùi như tôi
Cớ sao chẳng nói nên lời
Trùng dương dặm thảm đất trời đổ mưa
Giọt mưa đâu cũng giống nhau
Lòng người nhân thế muôn màu khác nhau
Lắng nghe tiếng gió lao xao
Vần thơ sầu lụy tương tư nổi lòng!

22.12.2010 Lu Hà



Bóng Nước Soi Hình

Thơ như bóng nước soi hình
Cho ai trải tóc như mình thấy nhau
Tâm hồn gửi với trăng sao
Dập dềnh sóng nước la đà trời xanh
Bút hoa mượn nét tâm tình
Chân trời lữ khách bồng bềnh men say
Phong tình cổ lụy mấy ai
Nỗi lòng khao khát u hoài sầu đưa
Tháng ngày vò võ tiêu hao
Hoa tàn cỏ uá bạc màu trần suy
Nhâm nhi chén rượu ngậm ngùi
Giáng sinh Thiên Chuá ba ngôi giục về
Dặm trường muôn nẻo sơn khê
Cố hương ta đó biển khơi trập trùng
Xa nhà bao nỗi vấn vương
Thương người thục nữ má hồng phôi phai!

23.12.2010 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét