Nhân Cách Lụi
Tàn
Thương Cam tự xỉ vả mình
Phận làm con cháu Chí Minh lạc
loài
Suối vàng ngạ quỷ đười ươi
Hồ Đồng rên rỉ rã rời chân
tay
Dương trần u ám đoạ đầy
Tự mình hạ nhục đắng cay thế
này...
Còn đâu lý tưởng cuồng say
Buá liềm cờ đỏ tung bay
trong quần
Nạ đòng lổn nhổn chưá chan
Dâm ô trụy lạc xa gần liêu
xiêu
Đỗ Mười Lê Duẩn Khả Phiêu
Buôn trâu hoạn lợn tiêu điều
nước non
Kià bầy chó dái ác ôn
Tung tăng trên mạng chui luồn
đó đây
Ăn cơm cuả đảng mặt dày
Phản hồi nhắng nhít cáo cầy
phận Cam
Thần kinh hoảng loạn tối tăm
Điên khùng nhân cách tháng
năm lụi tàn
9.8.2011 Lu Hà
Lê Nin Còn
Thiêng?
theo bài Viết cuả Thanh
Phương
Việt Nam oán Hồ Chí Minh
Theo thằng hói trán mắt xanh
dữ rằn
Bởi vì kiếp quả vô thần
Đầu thai quỷ đỏ dương trần
sát nhân
Cu li rưả bát bồi bàn
Học nghề thợ ảnh bần hàn tối
tăm
Paris lăn lóc âm thầm
Bơ vơ Pháp Quốc tím bầm ruột
gan
Phong phanh bá cáo quốc dân
Bôn ba xã hội chó săn mọt đời
Thân lươn luồn lọt tôi đòi
Buôn dân bán nước diệt nòi
xác xơ
Bon chen học thuyết lờ mờ
Chó dê đồng đạo trung hoa
tôn thờ
Cánh đồng đỏ thắm máu đào
Việt Nam Trung Cộng Mao Hồ
quỷ vương
Bắc Nam thảm cảnh thê lương
Đầu rơi máu chảy quê hương
nghẹn ngào
Tay sai đau đày đoạ dân
nghèo
Trải bao thập kỷ sóng trào hận
dâng
Miả mai tên Trương Tấn Sang
Trung thành nối tiếp bước đường
Lê Nin
Cam tâm mạt vận triền miên
Bạo quyền độc đảng trói liền
việt gian
Chủ trương bán đất buôn dân
Bạc vàng vơ vét dối gian
thiên đàng
Lê Nin vật ngã giưã đường
Xứ mù thằng chột tôn sùng Lê
Nin!
23.4.2010 Lu Hà
Hỏi Ông Bùi
Tín
Hỏi ông Bùi Tín kia ơi
Tôi là bồi bút gà nòi luồn
chôn
Mấy lời những nước cùng non
Mịt mù tăm tối tâm hồn Việt
gian
Cha ông là Bùi Bằng Đoàn
Một nhà yêu nước bạn thân
già Hồ
Cớ sao ông lại hồ đồ
Bỏ dân bỏ nước mịt mù trời
Âu
Lập trường kiên định để đâu?
Nước nhà dễ dãi nhà tù với
ông...
Dù sao ông cũng có công
Sao không hưởng thụ bướm hồng
xôn xao ?
Cao Kỳ tướng lãnh tài cao
Tìm về tổ quốc nghẹn ngào
thiết tha
Sao ông không học người ta?
Thảm thương tiên tổ âm u suối
vàng
Cha ông hẳn cũng đau lòng
Đưá con giác ngộ mộng vàng
năm xưa
Tôi tuy đầu chạch mình cua
Đỉnh cao trí tuệ thuộc làu từ
lâu
Quyết tâm theo bước ba Tàu
Con đường hai bác Mao Hồ vạch
ra
Tối tăm thân phận trâu bò
Ù lỳ đã có Mác Lê chỉ đường
Cẩm nang học thuyết thiên
đàng
Mênh mông trời biển quê
hương vật vờ
Tiền vàng phe cánh ô dù
Phẩm đây kiên quyết tôn thờ
đảng ta....
thơ bỡn theo phản hồi cuả
Cam Nguyễn Thuận Phẩm
22.4.2010 Lu Hà
Lệ Sầu Ca
Mấy đời bánh đúc có xương
Bao giờ cộng sản biết thương
dân thường
Nưả già thế kỷ phũ phàng
Đầu rơi máu chảy thê lương
giống nòi
Tội danh Việt gian tôi đòi
Chí Minh bán nước tơi bời Việt
nam
Độc tài tà đạo nhẫn tâm
Cha già giả mạo tình thâm phũ
phàng
Đấu tranh giai cấp thiên
đàng
Giấc mơ xã hội quê hương máu
đào
Đồng bào nhỏ lệ tuôn trào
Vành tang nấm mộ nghẹn ngào
lê dân
Ba miền lưả cháy tro than
Nhà tù cải tạo thân tàn mẹ
ơi !
"Con ơi! Nhớ lấy câu
này:
Cướp đêm là giặc cướp ngày
là quan ”
Chém cha cái giống bất nhân
Mấy thằng cộng sản vô luân tồi
tàn
Nhẫn tâm đồi bại với dân
Tránh xa cái lũ vô thần chó
săn
Giang sơn là cuả muôn vàn
Giống giòng Hồng Lạc muôn
ngàn nổi trôi
Chớ đừng cam phận tôi đòi
Rước voi dày mả mấy đời ông
cha
Để rồi xơ xác hồn ma
Bơ vơ nô lệ đâu là quê hương
Núi cao rừng thẳm Tân Cương
Xứ Tàu du mục bi thương hãi
hùng!
13.5.2010 Lu Hà
Mặt Nạ
Hai bài liên tiếp phản hồi
Lòi ra cái mặt tôi đòi chó
săn
Viết nhăng viết cuội lăng
loàn
Lu loa chửi bới thế nhân hận
thù
Ruả nguyền dân chủ quốc gia
Lương tâm trí thức kiều bào
năm Châu
Gầm gừ yêu nước máu trào
Hung hăng hút máu dở trò liu
điu
Thương dân sôi sục ra rià
Đầu rơi máu chảy đầm đià thê
lương
Liệt kê danh sách bốn phương
Người ngay kẻ ác trộn cùng một
chương
Nguyễn Hiền Nguyễn Ác lọt
vòng
Thượng vàng hạ cám dở ông dở
thằng
Nặc danh ma quái điên khùng
Nguyễn Hiền có phải cùng phường
đó không?
Quốc Bình, Thuận Phẩm ,Cảnh
Thông
Công Minh, Việt Dũng ,Thị
Hương, Công Trình
Đua nhau cắn xé bất minh
Một bầy đực cái ảo danh
tranh giành....
28.4.2010 Lu Hà.
Nhớ Ơn Đảng
Nghe con thuận phẩm xổ thơ
Nịnh Hà bợ Tín mong cho tí
phần
Ngoe ngoe phủ phục cầu van
Ông Hà quát mắng chó săn lạc
loài
Nằn nì bác Tín xì hơi
Để cho thuận phẩm mặt mày nở
nang
Tín Hà bận việc thiên lương
Gánh đời còn nặng quê hương
nghèo nàn
Phẩm rên ư ử ngoài sân
Thấy nàng thị nở lục tuần nỉ non
Mặn mà nũng niụ ra vườn
Cong đuôi phẩm cũng lon ton
chạy hầu
Tụt quần nhìn trước nhìn sau
Dạng chân dẩu đít tuôn ra cháo lòng
Chao ôi lai láng mảnh hồng
Nhóp nha nhóp nhép thiên
đàng sướng thay
Tín Hà ngắm cảnh trời mây
Phẩm ca ăng ẳng ngất ngây bồi
hồi
Chó săn nặng kiếp tôi đòi
Công ơn đảng bác cứu đời năm
xưa
Nhớ hồi mới học lớp ba
Chiến tranh bom đạn xéo bưà
xóm thôn
Tan hoang biển cả sóng cồn
Đảng đưa đi trốn mới còn
ngày nay
Cuộc đời bão tố đắng cay
Lệ tuôn lã chã bùi ngùi phẩm
ca
Cho nên phẩm ghét Lu Hà
Căm luôn Bùi Tín đảng ta phê
bình...?
Chú Thích: Một ngã cứ khăng
khăng bảo tôi là ông Bùi Tín, hắn bảo tôi viết hao hao giống ông Bùi Tín
, không ngớt lời thoá mạ tôi
một cách vô lý trên mạng ở mục ý kiến phản hồi. Nên tôi mới cảm tác thành thơ.
Tôi và ông Bùi Tín thế giới
quan và nhân sinh quan khác nhau chứ sao lại nhầm lẫn như vậy bằng mấy bài báo?
Mà hình như ông Bùi Tín có
bao giờ làm thơ đâu?
24.4.2010 Lu Hà
Nỗi Buồn
Trên Dòng Pôkô
Quanh năm nước chảy lững lờ
Rì rào thăm thẳm đôi bờ Pôkô
Đắc An hiu hắt bạc màu
Sương rơi ngọn cỏ dầu dầu
xót xa
Ngọc Hồi huyện lỵ tỉnh nhà
Kontum thành phố xa hoa hững
hờ
Có ai biết đến nỗi sầu
Hai mươi hộ sống bốn muà bi
thương
Chỉ còn dây cáp bắc ngang
Thay cầu ròng rọc dòng sông
đỏ ngầu
Có mười em bé ngây thơ
Ước mơ biết chữ vẩn vơ u sầu
Mẹ cha tần tảo nắng mưa
Xin con đi học trường xa lạnh
lùng
Không tên hẻo lánh thê lương
Chính quyền xã huyện đâu
thương phận nghèo
Trẻ em vẫn cứ chơi đuà
Mà sao ánh mắt nghẹn ngào xa
xăm
Hỏi người quyền thế nhẫn tâm
Bán rừng nhượng biển âm thầm
ăn chia
Dối gian biết đến bao giờ
Dòng sông sủi bọt Pôkô tủi hờn
Cùng đường vì bát cơm ăn
Qua sông chợ buá ngã lăn
giưã giòng
Mạng người liều gửi không
trung
Tiếng kêu rin rít não nùng
thế thân
Pôkô chở giọt u buồn
Ngót gần thế kỷ bần hàn vì
sao?
17.6.2010 Lu Hà
Thương Kẻ
Tiểu Nhân
Xót thương cho kẻ tiểu nhân
Chửi thơ thoá mạ sôi gan oán
hờn
Hận vì tủi hận nguồn cơn
Cha sinh mẹ đẻ thờn bơn kém
tài
Độc quyền thơ phú hết thời
Khom lưng bợ đỡ mọt đời văn
nô
Căm thù dân chủ tự do
Thông tin đại chúng làm thơ
cho đời
Văn nhân máu lệ từng rơi!
Trăm hoa đua nở nổi trôi ngậm
ngùi
Ngu dân đã quá quen rồi
Dĩ hoà vi quý đười ươi vịt vờ
Bát cơm nhồi nhét căm thù
Thương yêu giai cấp mọi nhà
như nhau
Tâm hồn dân tộc thăng hoa
Muá may nhảy nhót la đà vươn
lên
Thơ văn tiêu chuẩn đảng viên
Đề cương chỉ thị triền miên
say cuồng
Lan Viên Tố Hữu xiển dương
Dòng thơ con cóc thiên đường
gió bay
Cúc cung tận tụy phô bày
Hợp gu chính trị sặc mùi mắm
tôm
Bàn dân thiên hạ âm thầm
Trải bao thập kỷ tối tăm đêm
dài
Chửi cha thì để làm chi
Làm thơ mà khóc cho đời bi
thương
Ác ngôn khẩu báo vô thường
Ghen tuông uất hận sôi lòng
tiểu nhân
Ngậm cười cho lũ vô luân
Đọc thơ chẳng hiểu thi nhân
căm hờn?
3.1.2010
Thơ Vợ Văn
Chồng
Thơ văn là vợ là chồng
Đố ai chia cắt nỗi lòng đôi
ta
Chàng văn chìm nổi bơ vơ
Để cho phận liễu xông pha
cõi trần
Thế gian đau khổ cơ hàn
U minh tăm tối thế nhân phũ
phàng
Kể từ cộng sản bắc phương
Ba Tàu bành trướng nhiễu
nhương biển rừng
Đôi ta xa cách dặm trường
Dòng sông bến hải thê lương
giưã đời
Tiểu nhân giun dế bồi hồi
Bình đẳng giai cấp muôn người
giống nhau
Thơ văn phải tách nhau ra
Vấn vương quấn quít mịt mù
chơi vơi
Chàng văn nặng nợ với đời
Nàng thơ non nỉ thương người
trầm luân
Còn bao kẻ sĩ muôn dân
Đọc thơ rỏ giọt lệ tràn tha
nhân
Thôi đừng ích kỷ luận bàn
Mỗi người mỗi vẻ chưá chan
mượt mà
Dưa hành mắm muối cà chua
Củ hành củ tỏi sa đà thế
gian
Trải bao thập kỷ vô luân
Giáo điều văn hoá dối gian
lòng người
Suy tôn một lũ đười ươi
Cầm cân nảy mực đua đòi hơn
thua
Mái trường xã hội ra lò
Trồng người gieo mạ cơ đồ
văn nô?
25.3.2010 Lu Hà
Ta Sợ Cái
Gì ?
tặng văn sĩ Trần Mạnh Hảo
Thói thường ai sợ cái gì?
Sợ ma sợ quỷ sợ người vợ ta
Du côn đảng cướp vào nhà
Cầm quyền thống trị mã tà vô
luân ?
Hay là sợ kẻ chính nhân
Đi tìm sự thật chôn chân
giưã đời ?
Trùng trùng duyên khởi luân
hồi
Gieo nhân thọ quả lưới trời
bao la
Trung ngôn ngạn cổ ngàn xưa
Tiểu nhân nghịch nhĩ mịt mù
sương rơi
Việt Nam độc đảng vô loài
Tự xưng tự lập giống nòi lầm
than
Nga Sô Trung Cộng bầy đàn
Bịt mồm văn sĩ sát nhân bạo
hành
Kể từ có Hồ Chí Minh
Ngục Trung Nhật Ký ruồi xanh
tung hoành
Viết văn tự kể chuyện mình
Dân Tiên mạo nhận lưu manh họ
Trần
Trong hang Pắc Pó bao lần
Hồ ly chồn cáo buôn dân hại
nhà
Chiến tranh thắm thiết máu
đào
Hồ - Mao liên kết máu trào đầu
rơi
Luận văn đại hội tả tơi
Một đoàn bồi bút chơi vơi
hãi hùng
Trái bom nổ giưã chính trường
Chói loà điạ phủ tìm đường
nhóm nhen
Ào ào cóc nhái nổi lên
Vặn vền cẩu tặc suả liền
oang oang
Than ôi thời buổi văn chương
Việt Nam đồi bại kỷ cương lụi
tàn
Trung tâm truyền giáo dối
gian
Nưả dơi nưả chuột tồi tàn nhẫn
tâm
Thuổng thơ tri thức tối tăm
Đạo văn chợ buá xì xầm Việt
gian
Ngẩn ngơ danh sĩ chính nhân
Vàng bay như lá hoa xuân cuối
muà...!
8.8.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét