Hoa Xuân Nở
tặng Thi Nguyên nhân
ngày sinh nhật
Hoa xuân nở chuỗi ngày
nhung nhớ
Đoá phù dung cổ độ
trăng soi
Nỗi buồn pháo tép xì
hơi
Khi vui rạng rỡ rụng
rơi phấn đào
Ngày sinh nhật bướm
chào ong hỏi
Vần thơ bay le lói màu
thu
Kià ai lững thững bên
cầu
Ngâm nga xướng vịnh đậm
đà thiết tha
Hoài mộng tưởng mịt mù
khói toả
Hỏi người đời thớ lợ
thế sao?
Mấy ai cảm xúc dạt dào
Cội nguồn chân lý nhẹn
ngào mưa rơi!
Cõi trần thế tả tơi có
biết
Ngấn lệ rơi thảm thiết
người ơi!
Dặm trường biển cả
chơi vơi
Thuyền nan chao đảo biết
nơi nào tìm...
Trời biển rộng chân
chim hải đảo
Cánh buồm nâu trăng
gió mây ngàn
Gặp nhau thổn thức đôi
lần
Phong tình cổ lụy
dương trần vấn vương
Bạn bè chúc trùng
dương lồng lộng
Bọt bèo trôi bảng lảng
mây bay
Trải qua đôi chút đắng
cay
Bình an hạnh phúc vơi
đầy nỉ non
Ăn bánh ngọt bồn chồn
tâm dạ
Ngoài ba mươi đã đủ
xuân thì
Phong tư thoang thoảng
hương nhài
Nếp nhà quen thói chương
đài phỉ phong.
17.3.2012 Lu Hà
Thi Nguyên Và Lu Hà 13
nhân ngày sinh nhật cuả
Thi Nguyên 17.3
Cảm ơn thi sỹ Lu Hà...
sẻ chia tâm sự thật là
hay ghê...
Muội nay công việc bộn
bề...
Nhưng rồi nhớ bạn lại
về bên thơ...
Nhiều khi nổi hứng bất
ngờ...
Vài ba dòng chữ chơ vơ
nghiã tình...
Quý bạn nào nỡ làm
thinh...
Vào ra Facebook...cho
mình nhớ quên...
Thi Nguyên
Nhớ quên quên nhớ chau
dồi
Tâm tư trí tưởng bồi hồi
nàng xuân
Muà đông lạnh lẽo qua
dần
Nắng hồng ửng đỏ đôi vần
ca ngâm
Mong rằng ngài đẻ trứng
tằm
Nhả tơ làm tổ tháng
năm luạ là
Thướt tha yểu điệu sơn
hà
Trăng thanh vằng vặc Hằng
Nga hẹn hò...
Lu Hà
Dạ này sương tuyết trắng
trong..
Thơ ca mấy bận cho
lòng tơ vương...
Biết đời người thật vô
thường...
Phù du danh lợi vấn
vương nghiã tình..
Hoa trôi bèo dạt thất
kinh..
Tháng ngày thêm tuổi
cho mình già nua...
Huynh ơi trong một cuộc
đua...
Muội đây cũng dự hơn
thua cuộc đời..
Bao giờ lòng mới thảnh
thơi...
Lúc về với đất, ngắm
trời khói sương...
Đã mang một kiếp hải
đường...
Cánh hoa nắng gió có
thương thân mình...
Thi Nguyên
Trái tim chỉ có một
mình
Nưả kia thiếu dáng
bóng hình em yêu
Hoàng hôn thầm lặng nắng
chiều
Nưả đêm trỗi dậy khăn
điều thắt lưng
Ole đủng đỉnh lên giường
Mặc người thiên hạ mơ
màng vợ ta...
Lu Hà
Ole chàng rất thật
thà...
Một lòng chung thủy ao
ta được rồi...
Mặc ai ngụp lặn chơi
vơi...
Giữa giòng tình ái tỏ
lời bướm ong...
Ole chỉ có thầm
mong...
Vợ mình tóc bạc, răng
lòng cùng mình...
Thi Nguyên
Huynh đây mong muốn
chân thành
Vợ chồng nhà muội thắm
cành phù dung
Dò la thiên hạ lắm
khùng
Săn tìm mâu thuẫn bập
bùng lưả hơi
Trải qua thế sự trong
đời
Bon chen kèn cưạ trò
chơi dập rình
Lắm khi nghĩ cũng bực
mình
Thôi thì mặc kệ nghiã
tình bền lâu
Lu Hà
Lu Hà
Cảm ơn huynh chút lòng
thành...
Bao năm muội vẫn chưa
đành phụ ai...
Tình yêu mãi chẳng nhạt
phai...
Lòng này đã nguyện miệt
mài yêu thương...
Thi Nguyên
Huynh đây cảm ngộ vô
lường
Biết tình cuả muội yêu
thương dạt dào
Đáng danh thục nữ má
đào
Gieo cầu đúng chỗ làm
dâu đúng nhà
Bởi vì huyết mẹ tinh
cha
Di truyền nòi giống mặn mà tổ tiên
Di truyền nòi giống mặn mà tổ tiên
Lu Hà
Dạ trong số kiếp thuyền
quyên...
Khơi trong gạn đục,
lòng chuyên sưả mình...
Sống đời tránh tiếng
chê, khinh...
Vẫn là gái Việt thắm
tình quê hương...
Tóc đen, rõ nét hải đường...
Lòng trung, hiếu,
nghiã, dạ thường khắc nghi...
Thi Nguyên
Một hai trung hiếu nhất
nhì
Bà Trưng bà Triệu kém
gì ai đâu
Ngán sao vương bá công
hầu
Nàng Ban ả Tạ mái đầu
xuân xanh
Dẫu cho trăm vạn hùng
binh
Nụ cười Bao Tự tan
tành khói sương
Thi Nguyên vẹn trọn đôi đường
Thi Nguyên vẹn trọn đôi đường
Kính cha thương mẹ vợ
chồng thủy chung
Lu Hà
Dạ muội chỉ nói lung
tung...
Đức, tài kém cỏi, anh
hùng dám so...
Phận hèn sớm tối co
ro...
Tằm nằm trong kén biết
lo lắng gì...
Muốn bay chấp cánh ngại
khi...
Trở trời gió cuốn dập
vùi cánh hoa...
Còn không...núp mãi
trong nhà...
Thì thương số kiếp chẳng
qua bất tài...
Thi Nguyên
Muội đâu cam chịu kém
tài
Văn chương thế sự trần
ai ngọn ngành
Thêm mùi đàn hạc cầm
canh
Ve sầu lột xác trưởng
thành bay cao
Nữ nhi thủ phận cánh
đào
Gặp cơn gió lốc nghẹn
ngào biển khơi
Can trường đuà rỡn
sóng đời
Tâm hồn vời vợi hoa
khôi điểm hồng
Lu Hà
Hết Rồi Thơ Điên
chuyển thể thơ Jackie
Lương: Không Còn Nưã
Lâu rồi chẳng có thơ
điên
Đau thương sầu muộn
triền miên tháng ngày
Tình đời oan trái đắng
cay
Còn đâu vương vấn vơi
đầy nỉ non
Hết rồi giọt lệ trào
tuôn
Lênh đênh biển cả nguồn
cơn tủi hờn
Có anh yêu dấu bồn chồn
Nhẹ nhàng âu yếm tâm hồn
men say
Thơ em đã hết đoạ đầ
Năm canh trằn trọc trần
ai mịt mờ
Thuyền em ván đóng neo
bờ
Xanh lam khói toả má
đào lâng lâng
Nết na duyên dáng họ
hàng
Oan khiên uẩn ức nhẹ
nhàng lướt qua
Nồng nàn đắm đuối thiết
tha
Tình anh cháy bỏng mặn
mà xiết bao.
Thơ em lả lướt vào mơ
Cho anh tận hưởng ngọt
ngào thâu canh
Hoàng hồn rèm phủ
buông mành
Dập dìu ân ái chúng
mình với nhau...
17.3.2012 Lu Hà
Dải Ngân Hà
hoạ thơ Hồ Xuân Hương:
Đánh Đu
Tạo hoá ngân hà đã
khéo trồng
Ngàn thu một dải ngẩng
đầu trông
Dăm con vịt lội buồn
xao xuyến
Vài chú cò bay tủi cõi
lòng
Thiếp khóc chàng đi từ
buổi ấy
Mẹ già gió cuốn lướt
qua song
Năm canh vằng vặc vầng
trăng tỏ
Chiến mã sa trường có
nhớ không...?
18.3.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét