Hoa Chào Gió Hôn
tặng Thimyngoc Huynh
Tóc mây loã xoã đen
tuyền
Mong manh nón lá mắt
huyền ngẩn ngơ
Lừ đừ cá lội ven bờ
Ngỡ ngàng chiếc bóng dạt
dào cô nương...
Trở về thăm lại cố
hương
Kià nàng Mỹ Ngọc yêu
thương thuở nào
Xa quê nhớ tiếng ai hò
Lâng lâng gót ngọc sen
đào thướt tha...
Bồng bềnh sông nước la
đà
Con cò con vạc mặn mà
ai ơi!
Cầu tre mai mảnh chơi
vơi
Con thuyền lướt nhẹ bồi
hồi lòng tôi...
Hoa chào thuả nguyện
cuộc đời
Tâm hồn thục nữ nụ cười
trên môi
Vuốt ve làn gió xa xôi
Nụ hôn đắm đuối cuả
người chiêm bao...
28.7.2012 Lu Hà
Tiếng Sáo Hoàng Hôn
Hoàng hôn ồ đám mây
bay
Như chàng ôm thiếp cảnh
này khó quên
Dáng chiều rạo rực hồn
nhiên
Trần truồng loã thể
thuyền quyên nồng nàn...
Sáo ai réo rắt xa gần
Vơi đầy thổn thức chưá
chan bồn chồn
Lô nhô dãy mít đầu
thôn
Cánh diều nao nức đòi
cơn thiên bồng...
Làng quê khúc nhạc non
hồng
Hàng dưà xoã tóc theo
dòng sông Tương
Vi vu tre trúc chen lồng
Bờ cau cuối bãi sóng
lòng xôn xao
Bóng cô thục nữ má đào
Thướt tha ngây ngất
gió chào hoa thưa
Hạt sương thánh thót
đong đưa
Phất phơ tàu chuối
chuông chuà ngẩn ngơ
Ngậm ngùi lữ khách bơ
vơ
Thuyền em ván đóng bây
giờ ở đâu?
Trăng lên vò võ Hằng
Nga
Thương ai đợi bến
giang đầu thở than...
cảm tác thơ thất ngôn
bát cú cuả Hương Nguyên: Hoàng Hôn
27.7.1012 Lu Hà
Các bạn ngắm kỹ đám
mây hồng trong bức ảnh có phải giống như một người đàn ông ôm nguời đàn bà
không?
Họ công khai ăn nằm với
nhau giưã lưng trời để trêu tức các nhà đạo đức học. Mây mà cũng biết linh tinh
vớ vẩn như thế đấy
Tiếng Sáo Theo Mây
Tiếng dịch thổi nghe
mà réo rắt
Lơ lửng cao tha thiết
đâu đây
Cớ sao thổn thức vơi đầy
Lưng trời ngăn ngắt
mây bay chập chờn
Điệu trầm bổng nỉ non
van lạy
Gió heo may ngai ngái
hồ thu
Sương hồng thoa nhẹ
bông lau
Lá rơi sóng biếc chân
cầu bóng ai
Dáng thơ thẩn ngày dài
sợ mất
Sắc đẹp rồi lất phất tả
tơi
Hoàng hôn lay lắt
buông lơi
Hồn theo tiếng sáo xa
xôi chân trời...
Lòng man mát bồi hồi
tình ái
Tấm khăn hồng đẫm lệ
phôi phai
Má đào duyên nợ trần
ai
Xót xa ân hận tuyền
đài còn vương
Cũng có lúc như dòng
suối chảy
Nước trong xanh thủ thỉ
nguồn cơn
Uớc mơ trọn vẹn chồng
con
Long lanh ánh mắt môi
son má hồng
Ta lững thững trên đường
sỏi đá
Nghe bước chân lạo xạo
hoang vu
Lòng ta trống trải mịt
mù
Sơn khê dặm nẻo phù du
thế trần...!
cảm tác theo bài thơ tự
do cuả Thế Lữ: Tiếng Trúc Tuyệt Vời
27.7.2012 Lu Hà
Em Là Sóng Biển
Đừng lo biển cả lao
đao
Em như cơn sóng lật
nhào thuyền anh
Thuyền tình bể ái lênh
đênh
Sóng say dào dạt đầu
xanh uá tàn...
Vì em chẳng quản gian
nan
Dựng buồm tay lái muôn
vàn hiểm nguy
Đá ngầm hải đảo biên
thùy
Mênh mông cồn cát chẳng
suy biến lòng
Vững vàng tráng sĩ
kiên cường
Trán nhăn tư lự yêu
thương phong trần
Con người sinh ở thế
gian
Đôi ta bầu bí một giàn
thủy chung
Đài Loan ngọn lưả bập
bùng
Kiều Hoa Phong Nhã trập
trùng phím loan
Rì rào sóng gọi trào
tuôn
Quê nhà anh đợi đòi
cơn mộng vàng
Vần thơ tao ngộ bên
đàng
Muà xuân đừng để lỡ
làng anh ơi!
Thẹn thùng bên đoá hoa
cười
Xôn xao oanh yến biển
đời thiết tha...
cảm tác thơ và ảnh Cao
Kiều Hoa bên bờ biển: Biển Sóng Và Em
26.7.2012 Lu Hà
Trở Lại Thăm Nhà
tặng Thimyngọc Huynh
Em về thăm lại quê nhà
Bà ba thiếu phụ nhuốm
màu quan san
Đoạn trường vương vấn
chưá chan
Non xanh nước biếc
trăng ngàn ngẩn ngơ
Ninh Kiều nhớ bến câu
hò
Sông Hương núi Ngự bướm
đào thướt tha
Bàn tay sen ngó nõn nà
Nâng niu cánh lá chiều
tà bóng dâm
Dòng sông nước chảy âm
thầm
Xôn xao chim hót tình
thâm giống nòi
Bao năm tưởng đã quyên
rồi
Sóng lòng trổi dậy bồi
hồi Ngọc ơi!
Khung trời thơ ấu một
thời
Hỡi người em gái lên
mười thuở xưa
Tha hương cùng với mẹ
cha
Mênh mông kênh rạch đò
đưa con thuyền
Lâng lâng suối tóc tự
nhiên
Lưng ong mày liễu thuyền
quyên dịu dàng
Ô hay như chốn thiên
đàng
Mộng hồn ai đó mơ màng
thiên nga...!
28.7.2012 Lu Hà
Hồn Mộng Đòi Cơn
tặng bạn thơ Chinh
Nguyên
"Đẹp thay chiếc
áo bà ba
Ôm tròn thân vóc cho
tà áo bay " *
Thiên thần mũ đỏ đắm
say
Thuỷ quân lục chiến
vơi đầy nỉ non
Chinh nguyên lòng dạ bồn
chồn
Trái tim chiến sĩ như
cồn sóng dâng
Tây Đô ơ cõi thiên
đàng
Đôi ta duyên nợ dở
dang lỡ làng
Ngậm ngùi dòng Cửu
Long Giang
Bọt bèo trôi nổi phũ
phàng em ơi!
Trùng dương trôi dạt
chân trời
Thấy người trên mạng bồi
hồi lòng tôi
Vầng trăng vằng vặc xa
xôi
Phù du thân phận tả
tơi đoạn trường
Nghẹn ngào mộng tưởng
quê hương
Gặp người con gái má hồng
năm nao...
Xôn xao dào dạt tình
thơ
Mênh mông biển lá điệu
hò à ơi!
Ninh Kiều đón gió lả
lơi
Thuyền ai xa bến biển
khơi chập chờn
Canh khuya trằn trọc đòi
cơn
Nôn nao thổn thức lệ
tuôn đôi hàng
Binh hùng tướng trận bẽ
bàng
Vi vu gió thổi vành
tang nấm mồ
Cô hồn ngơ ngác bơ vơ
Biết bao đồng đội bây
giờ ở đâu?
Ba vùng chiến thuật
dãi dầu
Phong sương tư lự uá sầu
cỏ cây
Phất phơ tà áo em bay
Lòng tôi đau xót đắng
cay một thời
Ở nơi đất khách quê
người
Bao nhiêu kỷ niệm trăm
nơi hiện về...
* Ca dao
29.7.2012 Lu Hà
Tình Cò Già
Đời khối chuyện tai
ương trái khoáy
Kể bạn nghe ma quái lắm
chiêu
Tội cho một cụ Việt Kiều
Năm mươi mấy tuổi bóng
chiều hắt hiu
Yêu say đắm mĩ miều
trăng gió
Chat thoả phanh suốt cả
ngày đêm
Hơi da nóng bỏng êm đềm
Trên màn hình ảnh nỗi
niềm ầu ơ...
Thay mắt kính như Châu
Nhuận Phát
Mhuộm tóc đen thắm thiết
Đức Hoà
Tin rằng có số đào hoa
Đôi mươi mười tám nhạt
nhoà canh thâu...
Cứ chí chát độ vưà
tròn tháng
Anh yêu ơi! Quà tặng
cho em
Nỉ non ân ái nỗi niềm
Tim già ửng máu lưỡi
liềm trăng treo...
Vội mua nhẫn dù nghèo
túng quẫn
Được mấy hôm gái giận
phàn nàn
Đòi mua máy tính cho gần
Ngàn đô chắt bóp giai
nhân đẹp lòng...
Nàng lại muốn thong
dong A Mốc
Say men tình chàng ngốc
cũng vâng
Mạo danh bác sĩ đàng
hoàng
Lẽ đâu kiết xỉ ngân
hàng là bao...?
Cảnh ngang trái thân
cò hãnh diện
Trót phóng lao phải dấn
theo lao
Hồi hương tính chuyện
bẻ đào
Trắng tay đồng cỏ xác
xơ dật dờ...
Khoác áo vét vịt vờ tiến
sĩ
Đến phi trường chẳng
thấy em ra
Taxi lọ mọ hỏi nhà
Bàng hoàng gõ cưả âu sầu
ngẩn ngơ
Tôi với bác nào đâu
quen biết
Mà bỗng dưng nhất thiết
nhận vơ
Bước ra một ngã côn đồ
Chồm lên giận dữ thớt
dao dạn dày...
Này ông lão xéo ngay
cho rảnh
Không đi ngay chớ
trách thằng này
Trong nhà sẵn có chó
đây
Xé cho tan xác ra ngay
bây giờ
Mặt đờ đẫn buồn thiu
thất thểu
Ra sân bay tiu nghỉu về
nhà
Đồng xanh cắt cỏ như
xưa
Lương đều trả góp nắng
mưa dãi dầu...
Trên đất Mỹ phận già
cô độc
Tìếng Tây thì cộc lốc
mấy câu
Mấy bà quá lưá lầu bầu
Ti toa ngô ngọng mái đầu
bạc phơ...
Hận muôn kiếp căm thù
phụ nữ
Thân cò già bận bịu sớm
khuya
Nợ nần chồng chất khổ
đau
Trâu già da cóc xót xa
thế này...!
cảm tác từ một bài thơ
tự do không rõ tác giả trên mạng
29.7.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét