Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Thân Phận Đàn Bà Chùm 3

 



Oa Oa Khóc Hoài

Mẹ ơi! Con muốn lấy chồng
Xa xôi xứ sở mênh mông biển hồ
Nam Hàn Đài Bắc Trung Hoa
Chắt chiu dành dụm mẹ cha dưỡng già...


Dập dìu sóng nước lô nhô
Miễn sao kiếm được đô la gửi về
Dặm trường muôn nẻo sơn khê
Thân con nhục nhã ê chề mẹ ơi!

Việt Nam tan nát mất rồi
Từ ngày ngạ quỷ đười ươi lộng quyền
Công ty mai mối mọc lên
Má mì mợ đỏ tuyên truyền la lô

Công ơn đảng thật là to
Bán buôn phụ nữ theo đà chủ trương
Thênh thang kinh tế thị trường
Mèo đen mèo trắng má hồng phôi phai

Ở nơi chín suối tuyền đài
Cô dâu Việt quốc ngậm ngùi xót xa
Thương con trên cõi ta bà
Chưa tròn tháng tuổi oa oa khóc hoài...!

26.5.2011 Lu Hà




Nô Lệ Thế Giới Văn Minh
cảm tác khi đọc thơ Lê Minh Sơn

Nửa vời nô lệ văn minh
Buôn son bán phấn tiết trinh đàn bà
Đại gia tiền bạc sang giàu
Đài Loan Nhật Bản Đông Âu một loài

Từ ngày chủ nghĩa chơi vơi
Mác Lê Mao Trạch đi đời nhà ma
Da đen da đỏ sa đà
Xác xơ gái Việt nhạt nhòa lệ rơi!

Cờ hoa xứ sở lặng người
Tố Như trang sách Kiều ơi thuở nào
Bốn mùa thơm trái hồng đào
Xót xa thân phận bôn ba xứ người

Chị em mừng tủi ngậm ngùi
Canh tàn nến chảy rã rời trời xuân
Dập vùi lăn lóc tấm thân
Cao Ly động chưá hoa tàn nhụy rơi

Bướm ong dìu dặt xa xôi
Vũ trường mờ ảo mặt trời tìm đâu ?
Xanh xao vàng vọt má đào
Gửi tiền nuôi mẹ dưỡng cha mọi bề

Trùng dương dặm nẻo sơn khê
Tấm lòng hiếu thảo ê chề nước non
Miệt mài quên cả thời gian
Đời con tan nát hồng nhan tủi hờn

Đắng cay mùi vị xứ Hàn
Chồng Tàu thờ phượng tấm t ân bẽ bàng
Làm dâu khắp thảy họ hàng
Hầu từ cụ cố đến thằng cu con

Tháng ngày rầu rĩ mưa tuôn
Đổ bô giặt rũ nấu ăn nhọc nhằn
Nưả đêm gọi dậy dăm lần
Bồn chồn cha chú bần thần tỉ tê

Em chồng cũng nổi máu dê
Xin chị một tí đê mê ái tình
Oán thù thấu tận trời xanh
Khổng nho đạo lý răng nanh mỏ vàng

Thiên la điạ phủ âm cung
Còn đâu ác độc hãi hùng thế chăng?
Đua nhau chen chúc Đài Loan
Thị trường kinh tế bán buôn má đào

Việt Nam đổi hướng hát ca
Vòng vèo định hướng ngàn thu lá vàng…

28.2.2010 Lu Hà




Phận Đàn Bà

Đàn bà là mẹ thế gian
Mà sao phải chịu phong trần đớn đau
Nguyễn Du trằn trọc thương sầu
Duyên tình dang dở ngàn thu u buồn

Chém cha cái kiếp hồng nhan
Chữ tài chữ mệnh khéo hờn ghét nhau
Anh hào thi bá năm châu
Thuyền quyên yểu điệu má đào lệ chan

Hằng Nga Ngọc Nữ Thái Chân
Lầu son côi cút  muôn vàn khổ đau
Trời còn đày xuống ta bà
Làm người dương thế mái đầu bạc phơ

Mấy khi gặp được chàng Ngưu
Mưa rơi tầm tã bên bờ sông tương
Cuộc đời như một dòng sông
Chảy hoài chảy mãi tình thương đàn bà...

Nhờ ai mang nặng đẻ đau
Ba năm nhũ bộ mà ta nên người
Bạo hành kià lũ đười ươi
Thương thân bồ liễu ngậm ngùi khổ đau

Nam Hàn Đài Bắc làm dâu
Con sen đưá ở chồng già tủi thân
Đắng cay ngậm cục bồ hòn
Cắn răng mà chịu ma tàn xương phơi

Bán thân cho lũ làng chơi
Chết lăn chết lóc còn ai thương mình...!

15.2.2011 Lu Hà




Phận Em Củ Cải

Phận em củ cải ai thương
Dầm mưa dãi nắng ngoài đồng cát pha
Bùn sâu nương bãi sơn hà
Quê hương yêu dấu mẹ cha hiền hòa

Bán buôn khắp chốn sa bà
Nam Hàn Nhật Bản mọi nhà khổ đau
Lạc miền băng giá Âu Châu
Xót thân bồ liễu bể dâu đoạn trường

Bụi hồng tuyết trắng mênh mông
Lưng ong đùi dế bướm hồng đắm say
Mông eo thon thả dạn dày
Ngán bầy trâu đực đoạ đầy thân em

Trăng lên soi bóng bên thềm
Khuân vàng đầy đặn êm đềm nguyệt hoa
Nén lòng quân tử nhạt nhòa
Mến yêu thì cưới em là nàng dâu?

Đời em trăm nỗi cơ cầu
Duyên hờn tủi hận bạc màu ái ân
Thuyền tình rách nát hoa tàn
Lênh đênh tứ hải trăm ngàn sầu vương!

cảm tác từ tấm hình củ cải trắng
3.5.2013 Lu Hà




Phận Gái Hồng Nhan
viết tặng Vũ Kim Ngân

Năm mười bảy tuổi em đi
Nhìn theo cha mẹ thầm thì con ơi!
Cánh chim lạc lối chân trời
Bâng khuâng xứ lạ rã rời non sông

Tưởng đâu ân ái vợ chồng
Sang ngang đứt sợi tơ hồng trời trao
Ngậm ngùi giọt lệ tuôn trào
Nấm mồ cỏ dại má đào tang gia

Bướm xuân cam chịu hoa gìa
Đồi thông gió hú đầm đìa hạt sương
Ngẫm mình thân gái dặm trường
Trông chòm mây bạc quê hương xa vời

Thuyền em bão tố dưới trời
Bọt bèo kiếp phận mảnh đời buồn trôi
Đá vàng em đã mất rồi
Tình yêu tan nát đơn côi lạc loài

Chất chồng gánh nặng đôi vai
Mảnh mai bồ liễu trần ai phũ phàng
Đắng cay bến mộng cung hằng
Đôi bờ trong đục lỡ làng tuổi xuân

Bơ vơ mấy bận trăng tuần
Đông về gió Sở mây Tần tàn phai
Phòng the giá lạnh canh dài
Ngoài sân nức nở nguyệt đài liễu buông

Dế ca đàn hạc mênh mông
Tim em trống trải cánh đồng cỏ dâu
Thương ai ngồi dưới chân cầu
Hai thân rầu rĩ mái đầu bạc phơ!

16.1.2015 Lu Hà




Sầu Mộng Nhớ Quê
chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện
tặng các cô dâu Việt Nam lấy chồng Tàu

Chiều quan tái sương sa mây lạnh
Tựa gốc đa  lóng lánh ngàn lau
Lưng chừng gió thoảng hương thu
Chim rừng lá rụng bể dâu ngậm ngùi.

Hoàng hôn xuống canh thâu trăng chếch
Nỗi niềm riêng bạc phếch người ơi!
Quanh sân còn đám bùi nhùi
Hỏi xem phong cảnh lòng ai tủi sầu ?...

Chuyện lơ láo không đầu không đũa
Buồn ngâm nga tình tứ ca dao
Nhạt nhoà dấu mực hiên rêu
Đoạn trường thê thảm nhuốm màu trần suy

Ngẫm trăm năm cõi người đau khổ
Kiếp đời như cây cỏ hoa rơi
Tua dua một mảnh trăng soi
Chim bay cá lặn tăm hơi mút muà

Đất san sát mái chuà cao mọc
Gió vi vu thông lạc điệu nào?
Nỉ non tiếng nhạc ngọt ngào
Suối tuôn róc rách nhiệm màu đắng cay

Nghe xoang xoảng chuông vàng khánh bạc
Giọng ca dao từng bước ầu ơ
Người ta dệt vải kéo tơ
Cho tôi gặp mộng được mơ với nàng…

Trời sao sáng thương chàng trăng ngọc
Đợi cau già dưới gốc em van
Mẹ cha mong chuối thơm ngon
Gieo cầu đúng chỗ gả con đúng nhà

Chuyên chính kẻ biết đâu lẽ đạo
Phá kỷ cương lễ giáo sang Tàu
Làm dâu xứ sở bơ vơ
Bồ hòn oán ngậm không bờ bến thương

Đêm lách cách gian buồng thông cưả
Chòi điếm canh nhục nhã thế này
Trong veo trời thoảng mây bay
Lấy chồng trung quốc đắng cay hở trời….

Ngày sáu khắc thở dài tê tái
Đêm năm canh nhức nhối u hoài
Đèn khuya dầu thiếu trêu ngươi
Hàng Nga song cưả mỉm cười miả mai

Nghe ai nói đẹp đời cứu đói
Một bước đi tươi rói giảm nghèo
Đong đưa lo chạy lên bà
Đường tơ chỉ đứt nương dâu lưá tằm...

Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ bước
Hồ Xuân Hương Tổng Cóc tiếc xuân
Bán chôn nuôi miệng nuôi thân
Mình làm mình chiụ còn than nỗi gì?

Hoa cứ rụng lệ rơi sương đổ
Hạt mưa sa gom lá đầy sân
Đốt thành mây khói trầm luân
Ruột gan đứt đoạn thả hồn hư vô

Kiếp quả báo đàn bà con gái
Bờ cỏ khâu oan trái thương đau
Bao nhiêu tâm huyết đợi chờ
Tằm non chết yểu lá dâu uá vàng...

Thời lơ đãng đò ngang hờ hững
Chê núi này lững thững em sang
Lấy chồng Đài Bắc vẻ vang
Con sen đưá ở vội vàng làm chi?

Kể như gió thầm thì ảo não
Thuý Kiều xưa lần giở từng trang
Công cha nghiã mẹ mọi đằng
Bên tình bên hiếu lỡ làng đời con

Còn đâu nưã thuyền quyên yểu điệu
Lũy tre xanh hiền dịu mặt hoa
Ao bèo luống cải gà nhà
Đất lề quen thói bốn muà xanh tươi...

9.3.2010 Lu Hà



Sụt Sùi Ngàn Thu
cảm tác bức ảnh cô dân tộc địu con

Má ơi quả mướp đen đen
Một dòng sưã trắng triền miên chảy hoài
Vô tư má mỉm miệng cười
Mùi thơm ngào ngạt bồi hồi trần ai

Tháng năm tần tảo đêm dài
Cọng rau mớ tép chuỗi ngày lầm than
Nhũ hoa một điểm nhụy xuân
Bố con ngây ngất lệ tràn hàng mi

Cha con giành giật làm chi?
Mỗi người một quả mướp dài dài thêm
Trải bao sung sướng êm đềm
Cha con hạnh phúc từng đêm mềm mềm....

Trăng thanh lá rụng vương thềm
Sòn sòn năm một nỗi niềm sầu tư
Má yêu lăn lóc quả cà
Trong ngoài yên ấm cả nhà đều vui

Bưã no bưã đói dập vùi
Tình thương cuả má sụt sùi ngàn thu...
Má là một giải ngân hà
Tuôn dòng sưã trắng mặn mà nhân gian!

10.12.2011 Lu Hà




Trăng Tàn Sương Lạnh

Bâng khuâng bến cũ hoang chiều
Hoàng hôn vụt tắt tiêu điều xót xa
Giáo đường thổn thức lời ca
Mình em côi cút trăng ngà lẻ loi…

Lần theo lối nhỏ đây rồi
Sấu già còn đó bồi hồi phôi pha
Phong sương dầu dãi mái nhà
Vườn rau ao cá lợn gà gọi nhau…

Mẹ cha buồn bã âu sầu
Bóng anh biền biệt biết đâu mà tìm
Nghẹn lòng giá buốt con tim
Từng thu lá rụng im lìm yến oanh…

Bên tình bên hiếu sao đành
Ra đi buổi ấy mộng thành khói tan
Chia ly cách trở non ngàn
Bát cơm manh áo lệ chan đôi hàng…

Cảnh đời oan trái sang ngang
Trăng tàn sương lạnh dở dang bẽ bàng
Thương người thiếu phụ lỡ làng
Hồng nhan bạc mệnh bên đàng tìm ai…?

cảm tác thơ Liên Lưu: Tìm Lại Bóng xưa
11.4.2013 Lu Hà



Tuổi Mười Lăm
viết tặng Kim Ngân- Thúy Loan- Phương Thảo

Mười lăm tuổi em còn bé lắm
Phải nghe lời chẳng dám chống cha
Những là họ mạc ông bà
Mẹ buồn rười rượi cảnh nhà lầm than

Hai khóe mắt chứa chan giọt lệ
Bước sang ngang thuyền té sóng trào
Tào khang tủi phận má đào
Đồng hoang cỏ dại nghẹn ngào hạt sương

Chòm mây bạc quê hương xa cách
Biết tin ai cám cảnh đời trôi
Phù du bèo bọt xa xôi
Phòng không giá lạnh đơn côi ngậm ngùi

Cơn gió chướng dập vùi tuổi ngọc
Cánh hoa buồn lạc bước trần ai
Hão huyền mộng cảnh thiên thai
Nào ngờ địa ngục u hoài tháng năm

Từng thu đến trăng rằm thổn thức
Xót xa tình bạc phước hồng nhan
Liễu bồ vò võ gian nan
Mười hai bến nước trăm ngàn khổ đầu

Hạt bụi đỏ bể dâu tầm tã
Nơi xứ người buồn bã canh thâu
Mênh mông giun dế âu sầu
Thương ai còm cõi chân cầu đợi ai?

18.1.2015 Lu Hà





Sầu Mộng Nhớ Quê
chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện
tặng các cô dâu Việt Nam lấy chồng Tàu

Chiều quan tái sương sa mây lạnh
Tựa gốc đa  lóng lánh ngàn lau
Lưng chừng gió thoảng hương thu
Chim rừng lá rụng bể dâu ngậm ngùi.

Hoàng hôn xuống canh thâu trăng chếch
Nỗi niềm riêng bạc phếch người ơi!
Quanh sân còn đám bùi nhùi
Hỏi xem phong cảnh lòng ai tủi sầu ?...

Chuyện lơ láo không đầu không đũa
Buồn ngâm nga tình tứ ca dao
Nhạt nhoà dấu mực hiên rêu
Đoạn trường thê thảm nhuốm màu trần suy

Ngẫm trăm năm cõi người đau khổ
Kiếp đời như cây cỏ hoa rơi
Tua dua một mảnh trăng soi
Chim bay cá lặn tăm hơi mút muà

Đất san sát mái chuà cao mọc
Gió vi vu thông lạc điệu nào?
Nỉ non tiếng nhạc ngọt ngào
Suối tuôn róc rách nhiệm màu đắng cay

Nghe xoang xoảng chuông vàng khánh bạc
Giọng ca dao từng bước ầu ơ
Người ta dệt vải kéo tơ
Cho tôi gặp mộng được mơ với nàng…

Trời sao sáng thương chàng trăng ngọc
Đợi cau già dưới gốc em van
Mẹ cha mong chuối thơm ngon
Gieo cầu đúng chỗ gả con đúng nhà

Chuyên chính kẻ biết đâu lẽ đạo
Phá kỷ cương lễ giáo sang Tàu
Làm dâu xứ sở bơ vơ
Bồ hòn oán ngậm không bờ bến thương

Đêm lách cách gian buồng thông cưả
Chòi điếm canh nhục nhã thế này
Trong veo trời thoảng mây bay
Lấy chồng trung quốc đắng cay hở trời….

Ngày sáu khắc thở dài tê tái
Đêm năm canh nhức nhối u hoài
Đèn khuya dầu thiếu trêu ngươi
Hàng Nga song cưả mỉm cười miả mai

Nghe ai nói đẹp đời cứu đói
Một bước đi tươi rói giảm nghèo
Đong đưa lo chạy lên bà
Đường tơ chỉ đứt nương dâu lưá tằm...

Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ bước
Hồ Xuân Hương Tổng Cóc tiếc xuân
Bán chôn nuôi miệng nuôi thân
Mình làm mình chiụ còn than nỗi gì?

Hoa cứ rụng lệ rơi sương đổ
Hạt mưa sa gom lá đầy sân
Đốt thành mây khói trầm luân
Ruột gan đứt đoạn thả hồn hư vô

Kiếp quả báo đàn bà con gái
Bờ cỏ khâu oan trái thương đau
Bao nhiêu tâm huyết đợi chờ
Tằm non chết yểu lá dâu uá vàng...

Thời lơ đãng đò ngang hờ hững
Chê núi này lững thững em sang
Lấy chồng Đài Bắc vẻ vang
Con sen đưá ở vội vàng làm chi?

Kể như gió thầm thì ảo não
Thuý Kiều xưa lần giở từng trang
Công cha nghiã mẹ mọi đằng
Bên tình bên hiếu lỡ làng đời con

Còn đâu nưã thuyền quyên yểu điệu
Lũy tre xanh hiền dịu mặt hoa
Ao bèo luống cải gà nhà
Đất lề quen thói bốn muà xanh tươi...

9.3.2010 Lu Hà


Bức Tranh Xã Hội Điêu Tàn
cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Nhủ Lòng

Mong anh hãy trở về quê mẹ
Nơi chôn rau thế hệ lầm than
Mà thăm quang cảnh điêu tàn
Người ăn không hết kẻ lần chẳng ra

Những em bé tan nhà mất cửa
Không mẹ cha lần bữa qua ngày
Ruồi bâu đen khịt chân mày
Độ vài dăm tuổi dạn dày nắng mưa

Bát canh hẩm cơm thừa buồn tủi
Ước mơ sao đầy túi than rơi
Lân la bạn với chuột dơi
Lớn theo năm tháng dưới trời Việt Nam

Khu cao ốc tham lam cướp đoạt
Nguồn tài nguyên thất thoát ra ngoài
Oán hờn ngùn ngụt trần ai
Thiên nhiên tàn phá nhân tài diệt vong

Cơn giông tố cuồng phong xã nghĩa
Cuốn phăng đi phụ tử tình thâm
Tìm đâu công lý lương tâm
Lòng người tráo trở tím bầm thịt da

Kìa đạo tặc tăm nhà trộm chó
Đâm chém nhau máu đổ đường làng
Trống chiêng ca ngợi thiên đàng
Phồn vinh gỉa tạo bẽ bàng sầu thu

Say ngất ngẩng canh thâu thác loạn
Bầy ca nô táng tận hát ca
Đô la từng bó trong nhà
Khoe khoang qúy tộc lượt là phấn hoa

23.5.2015 Lu Hà



Cảnh Đời Lao Nô
Xúc cảm khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Ước Mơ Của Người Xa Xứ

Kiếp trâu ngựa sao mà thoát được
Cảnh lao nô tủi nhục lắm thay
Đeo gông đóng móng kéo cày
Ba ca bốn kíp đọa đầy tấm thân

Xứ xở lạ bần thần sớm tối
Phận con sen thấy tội lắm thôi
Khác chi bọt nổi bèo trôi
Cu Li cửu vạn mồ hôi đầm đìa

Bị kinh rẻ bên rìa xã hội
Đời Oshin lạc lối trời mây
Bát cơm nước mắt chan đầy
Cao lâu động chứa mặt dầy mắt thâm

Chủ đánh đập âm thầm chịu đựng
Nhớ quê hương hết đứng lại ngồi
Nửa đêm thức giấc bồi hồi
Lén xem tấm ảnh núi đồi non sông

Ôi đau xót cánh đồng thuở đó
Người ta yêu còn nhớ đến ta?
Bóp mồm tiền gửi về nhà
Dựng cao bờ dậu chuồng gà xây sân

Cũng lắm kẻ bán dần nội tạng
Một phần gan chả đáng là bao
Gày gò hốc hác xanh xao
Thân tàn ma dại mộ đào huyệt sâu

Chồng bệnh hoạn cô dâu đâm chết
Xác gửi về thảm thiết mẹ cha
Còng lưng chống gậy ông bà
Gọi hồn thả
m thiết khóc ma trở về !

22.5.2015 Lu Hà




Kiếp Này Thì Thôi
tâm sự nỗi lòng cô gái lấy chồng xứ lạ

Người cố quận làm sao thấu hiểu
Chồng của em ống điếu chân cò
Tối trời em bắt phải bò
Truy phong em cưỡi tha hồ phởn phơ

Dân Đài Bắc lơ mơ khờ khạo
Tiền của nhiều láo nháo cũng xong
Em yêu ông lão lưng còng
Còn hơn trai Việt ruộng đồng tanh tao

Con em cọc thuốc lào tụt nõ
Nhắm mắt vào chăng chớ cũng thôi
Hơn ai vật vã mồ hôi
Mẹ cha tựa cửa đứng ngồi chẳng yên

Đừng trách nữa nhân duyên định mệnh
Phận má hồng nó xích cổ em
Nam Hàn Nhật Bản êm đềm
Trăng thanh gió mát phấn mềm làn da

Em quyết chí nước nhà biền biệt
Miền xa xăm tha thiết mến yêu
Dù cho thân xác tiêu điều
Chim tha qụa mổ cú diều quản chi?

Nhờ đảng bác thầm thì chỉ bảo
Hãy ra đi xóa bỏ kiếp nghèo
Còn hơn cảnh ngộ hắt heo
Đồng chua nước mặn chó mèo quẩn quanh

Ngô khoai sắn tranh giành cực lắm
Bản làng ta ảm đạm lũy tre
Trẻ con nhầy nhụa khóc nhè
Lê la đầu ngõ vo ve nhặng ruồi !

*Trả lời thơ Trần Hiền Châu tả nỗi lòng chàng trai Việt: Sao Em Nỡ Ra Đi
13.6.2015 Lu Hà



Thiên Đường Khổ Đau
cảm xúc từ tấm ảnh và thơ tình của Trần Hiền Châu: Vượt Khó

Nhìn tấm ảnh thơ rơi nước mắt
Cả một vùng xám ngắt một màu
Đầm lầy nước đục nát nhàu
Bé ôm con cá khổ đau tận cùng

Ôi Thượng Đế thủy cung hạ giới
Có nơi nào tức tưởi thế không?
Mở to cặp mắt mà trông
Kiếp đời nhầy nhụa chất chồng tang thương

Một bé gái bình thường ba tuổi
Bùn lấm lem đắm đuối thiết tha
Niềm vui mơ thấy mẹ cha
Bữa cơm ngon miệng ông bà mừng vui

Hỡi những kẻ chôn vùi dân tộc
Chốn địa đàng hạnh phúc đầu môi
Xú danh thần tượng tanh hôi
Văn nô bồi bút nhặng ruồi vo ve

Buồn thế hệ u mê tăm tối
Vì miếng ăn la lối phèng la
Sân trường ảm đạm xót xa
Ngọn cờ sắt máu nước nhà lầm than

Lê chân bước thân tàn ma dại
Đoàn sát nhân tê tái chiều thu
Nấm mồ vô chủ âm u
Xương phơi đồng nội hận thù ngút mây

Vì chủ thuyết ngất ngây mộng tưởng
Lừa bịp dân cuộc sống xa hoa
Đầu rơi máu chảy nhạt nhòa
Nhân loài phỉ nhổ toàn cầu coi khinh

Kìa ca sĩ Ba Đình nhảy múa
Đàm Vĩnh Hưng sa đoạ lương tâm
Công Sơn ngạ qủy âm thầm
Trái tim bóp nghẹt mưu thâm qủy sầu!

Hồn Tố Hữu đầu trâu mặt ngựa
Chế Lan Viên Xuân Diệu bất lương
Hoài Thanh nhăn nhở làm gương
Bình thơ điếu đóm thiên đường ngợi ca.

24.5.2015 Lu Hà



Xót Xa

Tuy gìa ngộ lắm đô la
Việt Nam con gái thướt tha má hồng
Đêm nay thỏa nguyện mây rồng
Xác xơ cánh bướm cánh đồng cỏ sương

Lên cơn thượng mã truy phong
Sáng mai kèn thổi rượu nồng đắng cay
Xót xa gúa phụ ai hay
Công ty môi giời đặt bày bán buôn

Giảm nghèo xóa đói mà buồn
Ấm no chẳng thấy lệ tuôn đôi hàng
Hằng Nga tủi hận bẽ bàng
Đưa ma tiếng trống rước nàng qua sông

Rằng em là gái có chồng
Nhẫn tâm thủ tiết tổ tông nhà người
Con sen đứa ở chơi vơi
Hồng nhan bạc mệnh chân trời xa xôi...!

*cảm tác tấm ảnh gái tơ lấy đại gia gìa ngoại quốc do Trần Hiền Châu gửi tới
15.6.2015 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét