Sương Rơi Lệ
Trào
Kính viếng hương hồn tướng
Lê Nguyên Vỹ
Vỹ - Hưng tư lệnh sư đoàn
Cả hai phó trưởng chứng nhân
anh hùng
Cỏ lau An Lộc chiến trường
Thông reo trước gió bẽ bàng
hoàng hôn
Mồ hoang đom đóm cô hồn
Xe năm tư tấn nát tan như
bùn
Tinh thần quyết tử sóng cồn
Tấn phong chuẩn tướng cộng
quân hãi hùng
Tháng tư chiều lạnh quê
hương
Cộng hoà bức tử thê lương
não nùng
Nghiêm trang dưới lá cờ vàng
Sát thân báo quốc máu hồng
chảy xuôi
Ngàn thu lịch sử ngậm ngùi
Tro tàn một nắm sương rơi lệ
trào!
23.4.2011 Lu Hà
Ta Thường
Nghe
Kính bái Đức Thánh Trần
Chúng thường xì xụp khói
hương
Rì rầm khấn vái khổ thương
trăm phần
Bao nhiêu hàng mã tro tàn
Oán ân chồng chất nợ nần lầm
than
Bởi vì cộng sản lường gàn
Tiến lên chủ nghiã trần gian
đói nghèo
Làng quê xơ xác tiêu điều
Đảng viên chen chúc cú diều
nổi lên
Theo thằng Lê Duẩn tuyên
truyền
Báo chí lề phải giữ nền đảng
ta
Bám theo bè lũ giặc Hồ
Ăn lương quốc tế chơi trò
xung phong
Đấu tranh giai cấp dẫn đường
Chôn vùi dân tộc thê lương
não nùng
Lỡ làng tuyệt lộ tận cùng
Chúng còn bán cả biển rừng
cuả ta
Khói xông nhức nhối cả đầu
Rên la khóc lóc ngõ hầu cầu
xin
Thôi thì ta có lời khuyên
Quay về nhân bản tổ tiên giống
nòi
Thánh nhân lịch sử bao đời
Quyết tâm trừ diệt trong
ngoài việt gian!
Lu Hà
Tâm Hồn Người
Mẹ
tặng mẹ con cô Trần khải
Thanh Thủy
Ơ kià một mẹ một con
Hây hây má đỏ bồn chồn bên
nhau
Vui tươi nở nụ hoa đào
Mẹ là Thanh Thủy mới ra khỏi
tù
Trời mây sóng sánh la đà
Năm châu bốn biển dạt dào
tình quê
Thủy Tiên cùng với An Khuê
Tự do dân chủ đề huề từ đây
Giang sơn gánh nặng càng dày
Bao nhiêu oan ức chất đầy
tâm can
Nỗi niềm dân nước chưá chan
Trường văn trận bút cung đàn
nỉ non
Thương chồng nhớ mẹ héo hon
Trùng dương dặm thẳm tâm hồn
Việt Nam
Khổ đau bệnh tật âm thầm
Đầu trâu nữ quái tím bầm ruột
gan
Lưu manh bạn với công an
Giưã đường gây sự dã man bạo
tàn
Hiện trường án giả dối gian
Lấy lòng Mỹ Quốc tâm thần đảo
điên
Biển đông quậy sóng vì tiền
Cứu nguy chế độ mới nên nỗi
này
Thiên đường bánh vẽ còn say
Vịt vờ quốc tế dở ngây dở
khùng
Thả tù chính trị lấy lòng
Gian ngoan xảo trá ai bằng
Việt gian
Tuyên truyền báo chí xa gần
Đua chen lề phải chó săn mặt
dày
Cùng đường giải tới Hoa Kỳ
Khoan hồng nhân đạo trò cười
thế gian
Hoàng hôn bóng ngả chiều tàn
Ngán cho tư tưởng dế giun
Mao Hồ!
28.6.2011 Lu Hà
Tâm Sự Với
Linh Hồn
Trải gió bụi ngàn năm trăn
trở
Lớp phế hưng suy ngẫm mà sầu
Là con dân Việt Nam ta
Sao mà quên được tình bà
Trưng Vương?
Thế chiến quốc lúc hưng lúc
thịnh
Nỗi lòng người lữ khách
phương xa
Nam nhi trí đảm dư thưà
Mà sao con phải bôn ba sứ
người?
Ôi ! Tổ quốc bao đời thống
khổ
Mẹ cha ta tiên tổ giống nòi
Đau thay bởi giống lạc loài
Lấy đi quyền sống làm người
cuả ta
Nghĩ mà thẹn ông bà thuở trước
Nay cháu con bạc nhược yếu
hèn
Kẻ từ chân đất đi lên
Đưá từ hải ngoại tuyên truyền
Mác Lê
Lòng yêu nước buôn lê bán
táo
Đổi trắng đen thịt chó đầu
dê
Tình yêu giai cấp đê mê
Thiên đường xã hội kéo về diệt
vong
Chiếm đoạt cuả trung nông điạ
chủ
Vét cho cùng tư hữu tài
nguyên
Đấu tranh sát máu liên miên
Quân binh phát động hai miền
giao tranh
Tên Tô Định gian manh thuở
trước
Con cháu hơn chú bác trong
nhà
Tiền tài súng đạn trao cho
Giúp nhau đồng chí dấn sâu tội
nguyền
Nồi da nấu anh em sôi sục
Lợi ngư ông Hán tặc bạo tàn
Trải bao thế kỷ lầm than
Mưu toan đồng hoá dã man sói
mòn
Vì quyền lợi sống còn cuả đảng
Chúng thay nhau triều cống
khom lưng
Chia phần cắt đất hiến dâng
Đỏ lòng xanh vỏ tráo trâng một
phường
Sống hưởng thụ vợ chồng hú
hí
Từ cha con đồng chí tham ăn
Xa gần họ mạc quây quần
Nhất quen nhì biết tình thân
dồi dào
Dân khốn khổ đói nghèo chẳng
thiết
chỉ biết rằng sống chết mặc
bay
Có quyền có chức trong tay
Công an lính kín cùng bầy
khuyển nhung
Tiếng gào thét hãi hùng bao
lớp
Đua chen nhau miệng đớp tay lần
Văn chương mạo hoá xoay vần
Miễn sao đẹp mặt chó săn lạc
loài
Ngu để trị mê say cuồng vọng
Lý tưởng suông rơi rụng ai
hay
Tám lăm triệu khổ bần cùng
Bắt nhai bánh vẽ thiên đường
cuả Mao
Khắp phố xá treo cờ dương biển
Đàn chim non khăn cuốn cổ
tròng
Vành đai cờ đỏ xiết vòng
Lớn lên chỉ thuộc con đường
tối tăm
Vẫn cái kế gà con chọn trứng
Từ thành phần du đãng đi lên
Chóp bu đầu gỗ ươn hèn
Bất tài ích kỷ nhỏ nhen di
truyền
Nay xin có nỗi niềm tâm huyết
Nhớ thương bà con viết ra
đây
Châu Diên Ải Bắc Hát Giang
Mê Linh Hợp Phố cùng nhau gọi
hồn!
1.5.2009 Lu Hà
Thư Gửi Bạn
Cuả Một Thương Binh
chuyển thể thơ Trang Y Hạ:
" Những người Lính Năm Xưa"
Cưa ngang gối vết thương đau
nhói
Hai chân tao nhức nhối tâm
can
Miền Nam chiến cục điêu tàn
Cộng quân bốn phiá máu tràn
lệ rơi!
Vợ tao ẵm ngậm ngùi đau xót
Rời quân y tê buốt lòng tao
Mấy thằng giương súng AK
Kiểu từ Trung Cộng hay là
Nga Sô?
Không cần biết chúng là lang
sói
Tao thương binh quân đội cộng
hoà
Cũng vì mảnh đất tự do
Phải mang danh ngụy hận thù
sao nguôi?
Chúng đối xử như loài trâu
chó
Lê thân tàn tức tưởi về quê
Vợ tao mưa nắng dãi dề
Như thiên thần xuống bốn bề
nước non
Hai đưá con bơ vơ chòi gió
Thương vợ hiền chỉ có hai
tay
Làm sao ôm nổi bốn người?
Lại còn an ủi lính què như
tao...
Đẽo hai ghế đung đưa qua lại
Làm đôi chân tong tưởi trong
nhà
Nấu ăn giặt giũ cầu ao
Vớt bèo nuôi lợn thật là cừ
khôi...
Tao lê lết khắp nơi nhổ cỏ
Bón phân chuồng trồng củ cải
tươi
Bắp ngô rau mọc hoa cười
Dựng giàn đỗ ván thơm mùi
hương bay
Vợ con say đào ao thả cá
Đời chiến binh nào sá gian
truân
Biết tin tao cụt hai chân
Vợ không thèm khóc chỉ buồn
thương tao
Mà bây giờ bà rưng nước mắt
Lâu lắm rồi thống thiết làm
chi
Mày đi cải tạo một nơi
Hàng thần lơ láo cảnh đời sầu
tư
Rồi nghe nói H-O sang Mỹ
Tuốt một hơi mấy chục năm trời
Không hề trở lại thăm người
Chiến tranh một thuở xa xôi
tiêu điều
Những buổi chiều ngồi chơi
hóng gió
Bỗng nhớ mày chan chưá trăng
non
Sau này nếu có về thăm
Việt Kiều yêu nước tuỳ tâm kệ
đời
Tao đếch biết đến chơi tao
nhé
Cá chốt lên chưng với tương
gừng
Rượu ngon tao nấu để mừng
Hai thằng mình uống cho cuồng
nhiệt say!
21.7.2011 Lu Hà
Tiễn Người
Bạn Thân
kính bái hương hồn Đại Tá Đặng
Phương Thành
Trận đánh cuối cùng quân
đoàn bốn
Nhất tướng công thành vạn cốt
khô
Sáng danh quân sử cộng hoà
Ngàn năm vằng vặc chói loà
thiên binh
Trung đoàn trưởng Phương
Thành đại tá
Lập chiến công gìn giữ nước
non
Cộng quân táng đởm kinh hồn
Huân chương Bảo Quốc ghi ơn
anh hùng
Hàng trăm xác ngổn ngang đồi
trọc
Nước lòng dân quân lực miền
Nam
Cớ sao chúng nỡ nhẫn tâm
Nga Tàu bánh vẽ tối tăm mịt
mù
Ngày ba mươi tháng tư tan
tác
Tổng thống Minh bạc nhược đầu
hàng
Cửu Long cuồn cuộn điên cuồng
Oán hờn ngùn ngụt tang
thương não nùng
Thương cha mẹ bần cùng trình
diện
Chúng biết người chiến trận
năm xưa
Hiên ngang tỏ mặt anh hào
Đòn thù tới tấp thịt da máu
trào
Con hùm xám biệt khu giam giữ
Suốt ngày đêm quản giáo hỏi
tra
Một hôm bỗng biến đi đâu
Chó săn lùng sục rừng sâu
ngút ngàn
Sân hận cũ trung đoàn bị diệt
Bọn đặc công thảm thiết kêu
la
Bày trò tự tử không tha
Xác chôn vội vã vi vu gió sầu
Trần Anh Tú rầu rầu nhỏ lệ
Đặng Phương Thành tức tưởi
ra đi
Rừng phong heo hút lẻ loi
Hôm qua đào mộ tiễn người bạn
thân.
31.10.2011 Lu Hà
Tình Quê
Non Nước
tặng nữ sĩ Thi Nguyên
"Tôi đi quan sát dân
tình
Một nơi phong cảnh hữu tình
nên thơ
Để cho lòng lại mộng mơ
Trở về xứ ấy ngày chờ... quy
tiên "
Thi Nguyên
Tôi kể lại lòng còn thổn thức
Về thăm quê ký ức dạt dào
Cô tiên xoã tóc đợi chờ
Hai câu thơ vẫn nghẹn ngào
còn đây
Kià trái núi chuyện đầy thống
thiết
Có chàng trai đi lính cộng
hoà
Chết đi để lại nấm mồ
Ngực cô thiếu nữ bên bờ vực
sâu
Cồn cát trắng lô nhô tha thiết
Du khách tìm tắm mát xả hơi
Hòn chồng nhớ vợ xa xôi
Đá chen chúc xếp cuộc đời
thương đau...
Mát rười rượi quán trà ai đó
Tách cà phê miá đá mặn mà
Trở về đô thị bên kia
Chợ Đầm ngập lụt mịt mù mưa
rơi!
Cảnh sầm uất muôn nơi tứ xứ
Lũ lượt theo trảy hội sớm
trưa
Đất lành cảnh Bụt chiêm bao
Long Sơn đại tự trên cao đó
mà...
Đứng sừng sững Thích Ca đức
Phật
Rất giản đơn thân thiết nhân
loài
Hoà bình thế giới người ơi!
Dạo vườn thượng uyển bồi hồi
lòng ai...
Hương vị thấm lẩu cay má đỏ
Dưới cội già chuông đổ chiều
êm
Cầu hồn xiêu thoát từng đêm
Một đài tưởng niệm nỗi niềm
bay xa...
Ôi! khúc nhạc lòng ru xao
xuyến
Búp sen hồng phấn chấn biển
đông
Gió trời lồng lộng mênh mông
Công viên rất rộng bóng hồng
thướt tha...
Từng đợt sóng vỗ bờ trăn trở
Nghe âm vang nhắc nhở lòng
ta
Thăm dinh Bảo Đại không xa
Hải Dương đại học một toà
khang trang
Cỏ giải thảm bên đường hoa
lá
Chốn sân rồng cảnh lạ cõi
tiên
Chạnh lòng nhỏ giọt ưu phiền
Từ hi thái hậu vào quên lãng
rồi...
Người xưa khuất dòng đời trống
vắng
Cuộc dinh hoàn cay đắng xót
xa
Đường Trần thị Tính có nhà
Cho tôi tạm trú đậm đà dễ
thương...
Người trong xóm hiền lương
phúc hậu
Lúc chuyện trò quê mọ a
ha...
Ngắt câu âm vọng thoảng xa
Chị Dung tốt bụng thật thà mến
yêu
Khói lam toả sớm chiều đầm ấm
Có anh chàng chân lấm tay
bùn
Người tuy xấu xí ân cần
Tuy rằng dị tật bần hàn vẫn
vui
Cuộc sống thật vui tươi lành
mạnh
Nơi xóm nghèo phong cảnh đẹp
thay
Chào nhau thân thiện thường
hay
Cà phê đầu ngõ vơi đầy xôn
xao
Nhà anh Trọng bây giờ giàu
nhất
Con Từ Nghiêm chị biết hay
không?
Làng trên xóm dưới một lòng
Không ghen tỵ nạnh hoà đồng
cùng nhau
Tôi vẫn nhớ luật sư chất giọng
Tên là Hà ngay thẳng nói
nhanh
Nghe như xe lưả tốc hành
Người mua kẻ bán chân thành
cám ơn
Và còn nưã tâm hồn lãng mạn
Memory ấn tượng nhạc tình
Nôn nao ngây ngất trời xanh
Buồn vui bay bổng thắm cành
phù dung...
Ôi! xứ sở mở vòng tay rộng
Chàng thanh niên long trọng
mỉm cười
Nắng mưa chẳng quản ngại gì
Xe ôm chở mẹ khắp nơi chào mừng...
Em gái nhỏ tưng bừng thanh lịch
Rất thông minh nhí nhảnh tuyệt
vời
Món ăn và cả tình người
Lẩu dê ngòn ngọt cho đời khó
quên
Lắm quán xá các miền la liệt
Những món ăn người Việt quen
thân
Gặp cô Lê Thị Bảo Trân
Mới hai mươi tuổi trầm luân
biển hồ...
Học rất giỏi căn nhà xiêu vẹo
Chăm lo em mẹ bị tâm thần
Cầm sao lệ chảy ưá tràn
Thương sao số phận trăm phần
xót xa
Hoa mật ngọt bao giờ có được
Còn người cha bỏ mặc đàn con
Bốn người lòng vẫn sắt son
Cày thuê cuốc mướn lớn khôn
qua ngày...
Đậu đại học chua cay vay mượn
Cả hai trường muốn nhận em
vào
Bà con lối xóm nghẹn ngào
Cùng nhau chiu chắt đoá hoa
thơm làng
Tôi ngưỡng mộ văn chương
thành quả
Rất tự hào quá bộ thăm em
Chút lòng chẳng muốn lấy
thêm
Còn bao người khổ hơn em chị
à...!
Mắt rơm rớm hiền từ nhân hậu
Tuy em nghèo lòng dạ sáng ngời
Chẳng tham hồ hởi cuả người
Sống bằng nghị lực tuyệt vời
thanh cao...
Ngọn đuốc sáng sương mờ vô vị
Xoá làm sao chuyện kể thương
tâm
Vĩnh Trung nước mắt âm thầm
Mong dân đoàn kết cho tằm nhả
tơ...
Thương hàng xóm vực nghèo
kham khổ
Cả tấm lòng cao cả thiết tha
Nha Trang thành phố nở hoa
Tình người rạng rỡ nhạt nhoà
nước non!
16.2.2012 Lu Hà
Tôi Đã Khóc
tặng Nhạc Sĩ Việt Khang
Tôi đã khóc khi nghe tiếng
hát
Lời non sông thảm thiết bi
thương
Việt Nam ơi! Giặc Tàu xâu xé
Hàng triệu người dời bỏ cố
hương
Đảng cộng sản kià bầy thú dữ
Thời gian trôi quá nưả đời rồi
Hãy vùng dậy chống quân xâm
lược
Chống kẻ thù nhu nhược lạc
loài
Tổ quốc giờ đây đau thống
thiết
Khóc linh hồn lạc lõng bơ vơ
Cỏ mọc xác xơ xương vạn cốt
Rừng Trường Sơn vực thẳm âm
vu
Xin hỏi tại sao chúng đánh
tôi
Chỉ vì tôi muốn sống làm người
Chỉ vì tôi muốn sống làm người
Nước tự do không còn đại Hán
Đã bao đời lệ đổ mưa rơi!
Đã bao đời lệ đổ mưa rơi!
Hỡi anh người nhạc sĩ yêu
thương
Lời cuả anh vang vọng bốn
phương
Thế giới văn minh đầy cảm phục
Bởi lòng người trỗi dậy trào
dâng !
12.1.2012 Lu Hà
Trấn Áp
viết cho Tạ Phong Tần
Lắng nghe chuyện cuả Phong Tần
Xót xa dưới ánh trăng ngàn
Việt Nam
Đắng cay bao nỗi âm thầm
Bởi quân bá đạo nhẫn tâm
buôn nòi
Sáng nay cưả kín then cài
Bỗng nhiên xuất hiện một bầy
bất nhân
Cháu tôi mở cưả ra sân
Tuổi thơ kinh hãi bần thần
chiêm bao
Ác ôn cộng sản côn đồ
Nhân danh thành phố bất ngờ
kiểm tra
Ngang nhiên đạp cưả xông vào
Bắt người vô cớ hét hò lôi
đi
Phong phanh đồ ngủ chưa thay
Đăng Lưu điạ ngục một thời
khảo tra
Hai tên Tùng Hổ bước vào
Mặt người dạ thú ào ào như
sôi
Thi nhau thoá mạ liên hồi
Mặc tôi thiêm thiếp mệt
nhoài triền miên
Gục đầu hai mắt nhắm nghiền
Oang oang chó dái tật nguyền
suả vang
Việt Nam cộng sản vinh quang
Mác Lê chủ thuyết cờ hồng
bay cao
Chị đòi dân chủ tự do
Hoà bình diễn biến còn ra
thá gì ?
Phong Tần cuốn xéo cút đi
Chán chê mệt mỏi chúng lôi
ra đường
Nỗi niềm bi lụy thê lương
Lòng tôi tê tái quê hương
điêu tàn!
21.3.2010 Lu Hà
Trình Thưa
Với Ngài
Kính bái Đức Thánh Trần
Hôm nay con thưa cùng Ngài:
Với dòng máu lệ cuả người
tha hương
Kể từ kiến quốc khai sông
Giang sơn ta đó một dòng thủy
chung
Bụi hồng bao lớp phế hưng
Núi non hiểm trở bắc phương
hung tàn
Lăm le xâm chiếm nhiều lần
Mưu toan đồng hoá việt gian
yếu hèn
Nhớ ơn công đức thánh hiền
Bao nhiêu suy ngẫm con xin tỏ
bày
Quốc dân lâm cảnh đoạ đầy
Mắc mưu cộng sản theo bầy
ngoại bang
Gian ngoan xảo trá phũ phàng
Trá hình yêu nước thiên đàng
Hồ Mao
Hư vô chủ nghiã mập mờ
Bao nhiêu thập kỷ dày vò quê
hương
Nhân tài trí thức nông
thương
Đấu tranh giai cấp tuyệt đường
sinh nhai
Bắt nhầm còn hơn bỏ rơi
Giết người như ngoé thiệt
nòi Văn Lang
Văn nô bồi bút phô trương
Chủ chương chính sách đau lòng
con dân
Ngợi ca quỷ dữ hung thần
Ví mình như Đức Thánh Trần
thuở xưa
Nghĩ mà tuỉ hổ xót đau
Đôi dòng tâm huyết trình
thưa với Ngài!
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét