Canh Trường Chiêm Bao
Chiều hôm đọc lại chồng
thơ
Xót xa tủi hận bơ vơ
nghẹn sầu
Thoảng bay sương khói
mịt mù
Bóng hình xưa cũ hận
thù biển khơi...
Cánh buồm ủ rũ chơi
vơi
Lô nhô sóng vỗ ở nơi
cuối trời
Lá vàng hiu hắt tả tơi
Bạc phơ mái tóc người
ơi lại về...
Nghiã tình dặm nẻo sơn
khê
Ái ân lạnh lẽo vỗ về
làm chi
Miệng đời bao tiếng thị
phi
Mảnh hồn tang tóc còn
gì là xuân...?
Ba sinh duyên nợ lưã lần
Công danh ảo vọng nát
tan cõi lòng
Bọt bèo trôi nổi theo
dòng
Chập chờn đom đóm cánh
đồng cỏ hoang...
Chuông chuà văng vẳng
thinh không
Mưa rơi phiến lá thê
lương não nùng
Bể dâu giông tố bão
bùng
Canh trường em chịu
hãi hùng chiêm bao
Thánh kinh cầu nguyện
lao xao
Ngẫm mình số kiếp lao
đao tận cùng
Đường sang Tây Trúc trập
trùng
Đạo tràng lướt mướt
núi rừng xa xôi...!
thơ cảm tác khi đọc
bài : " Chuá Phật Đâu Chẳng Hiển Linh " cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà
Quản Chi Mưa Gió Hồn Về
Quản chi mưa gió chập
chờn mây
Thương mảnh tình phiêu
dạt đắng cay
Ngàn dặm trùng dương hồn
tưởng nhớ
Khói sương tầm tã giọt
vơi đầy...
Bóng rủ hoàng hôn chiều
ảm đạm
Nhớ nhung hoài thiếu
phụ buồn thiu
Cô liêu bạc bẽo trời
thăm thẳm
Phòng lạnh rèm buông
gió hắt hiu...
Tuyết lạnh mà sao tắt
ánh đèn
Côn trùng rên rỉ nỗi
ưu phiền
Xưa nơi trần thế buồn
không nói
Một cuộc đời tê dại đảo
điên...
Hồn về tức tưởi cõi
nhân gian
Ai biết rằng ai lệ
chưá chan
Lá vàng rơi rụng hoa
tàn uá
Huyệt lạnh sầu vương
khóc cố nhân...
Buồn cho con kén nhả
tơ tằm
Duyên phận lênh đênh dạ
tím bầm
Mím môi cam chịu bao
oan trái
Vương vấn bên thềm
bóng lặng câm...!
thơ cảm tác khi đọc
bài:" Người Về Bỗng Nhớ" cuả Mai Hoài Thu
16.9.2012 Lu Hà
Công Chuá Phất Kim
Vì nước quyên sinh
chìm giếng ngọc
Bị người phụ bạc thiếp
đa mang
Mối hận tuyền đài
vương chẳng dứt
Nghìn thu cây cỏ khóc
thương nàng
Chuà xưa bảy trụ vẫn
còn đây
Đền cũ rêu phong ngẫm
đắng cay
Phất Kim công chuá
Đinh Hoàng Đế
Mai trúc sầu than lệ
ưá đầy
Nhật Khánh tên kia sao
phản quốc
Cớ sao y lại được làm
chồng
Rạch mặt mỹ nhân bờ biển
vắng
Trăng vàng in bóng nước
thê lương
Phiến sầu tàu lá giọt
sương trời
Hương khói tàn nhang
muội rã rời
Nhớ người bạc mệnh
cùng mây gió
Một tấm lòng son để lại
đời!
thơ làm nhân đọc 2 khổ
thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Đền Phất Kim
25.8.2012 Lu Hà
Giếng Lành Chưã Bệnh
Thánh đức Nguyễn đào
được giếng trong
Long lanh mạch nước chảy
tuôn dòng
Đồ xôi cúng Phật lòng
chay tịnh
Chưã bệnh cho người
chúng nhớ thương
Có tiếng lâu đời nhất
Việt Nam
Bốn phương truyền tụng
đức tòng tâm
Khắc ghi sử sách lưu
thiên cổ
Hồn thiêng giếng ngọc
bóng trăng rằm
Muà hè hơi lạnh sương
mờ ảo
Ấm áp muà đông linh
khí đầy
Thiện hạ rủ nhau xin
được uống
Xa gần nô được đội ơn
Thày
Sư cụ an nhiên ngồi
thiền tịnh
Thoang thoảng hương
bay thật dịu dàng
Ong bướm nô đuà vờn dưới
nắng
Thập phương du khách dạ
lâng lậng
thơ làm nhân đọc 2 khổ
thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Giếng Ngọc
23.8.20121 Lu Hà
Nhớ Nàng Nguyệt Nga
Vằng vặc trăng thu soi
lịch sử
Nguyệt Nga muôn thuở với
non sông
Cùng anh khởi nghiã vì
dân nước
Sống chết màng chi một
mảnh hồng
Phế hưng quốc sự trò
dâu biển
Miếu nhỏ hồn hoa nắng
dãi dầu
Quận chuá phong tư
cùng áng nguyệt
Bướm ong say đắm gió
mưa sầu
Bòng bưởi vui cùng hoa
đại nở
Thiên thu vạn đại giấc
mơ tiên
Thái Chân Ngọc Nữ về
thiên quốc
Yểu điệu xinh tươi ánh
mắt huyền
Lữ khách dừng chân chiều
ảo mộng
Miếu nhỏ thần tiên cạnh
suối chuà
Đường về Yên Tử không
xa lắm
Ngây ngất hoàng hôn thấy
bóng Nga!
Thơ làm nhân đọc 4 câu
thơ tự do vô nghĩa của Hoàng quang Thuận: Miếu Nhỏ
20.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét