Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018

Thơ Tình Chùm 325



Con Đường Bụi Hồng

Vó câu khấp khểnh xa xôi
Con đường hun hút rã rời lòng tôi
Tiễn đưa chỉ một đoạn thôi
Chia ly biền biệt lệ rơi đôi hàng…


Duyên ta không phận bẽ bàng
Vầng trăng nghèn nghẹn dở dang lỡ làng
Thương nhau thì đã muộn màng
Trời xanh thăm thẳm ngỡ ngàng làm chi…?

Đồi thông nức nở thầm thì
Côn trùng thổn thức rầm rì canh thâu
Lá vàng rơi rụng chân cầu
Phong ba dầu dãi nương dâu biển sầu…

Trăm năm rồi cũng bạc đầu
Nắm xương hài cốt gửi đâu bây giờ?
Khói nhang cỏ dại nấm mồ
Dòng sông hờ hững bến đò trầm ai…

Gặp nhau ở dưới tuyền đài
Trái tim lầm lỡ canh dài lệ chan
Xót xa ân hận vô vàn
Vô thường bao kiếp thế nhân bụi hồng…!

5.3.2013 Lu Hà



Đêm Trăng Hái Sen
tặng NS Thanh Ngân

Hỡi cô gái hái sen vàng
Bồng bềnh sóng nước ánh trăng dịu hiền
Lâng lâng má lúm đồng tiền
Sợi mây ngây ngất nhân duyên rối bời…

Thuyền tình trôi nổi luân hồi
Bọt bèo tan hợp rã rời lòng ai?
Trần gian xao xuyến chương đài
Nhớ thương thổn thức u hoài cô ơi!

Hò ơ tiếng hát xa xôi
Tim nghe sóng vỗ chơi vơi biển sầu
Hẹn nhau ở bến giang đầu
Kiếp nào ta sẽ dốc bầu tâm tư...?

Lá vàng héo rụng từng thu
Phượng cầu Tư Mã kinh cừu sương rơi
Nỉ non thề nguyện chẳng thôi
Công danh sự nghiệp bồi hồi yến oanh…

Mênh mông trăng sáng trên cành
Bên bờ dáng liễu long lanh má hồng
Tào khang ai oán đoạn trường
Trăm năm dâu bể  ngó vương tơ lòng…!

5.3.2013 Lu Hà




Hỡi Cô Bán Bánh Bông Lan
tặng NS Thanh Ngân

Hỡi cô bán bánh bông lan
Tiếng rao lanh lảnh nồng nàn thiết tha
Vọng vào tiềm thức bao la
Trời xanh thăm thẳm sơn hà nước non…

Xe đò lục tỉnh bồn chồn
Quen hơi bén tiếng biển cồn sóng dâng
Mến người tôi mới quá giang
Bông lan cánh trắng nhụy vàng cô ơi!

Bánh thơm đã có người xơi
Má hồng cô để nắng nôi phai màu
Nhớ thương dầu dãi mái đầu
Gió mưa chẳng quản nhịp cầu xa xôi…

Mà sao chẳng nói nên lời
Tim tôi khắc khoải bồi hồi thầm mong…
Phải chăng cô đã có chồng?
Hay còn kén chọn phòng không đợi chờ…

Ván thuyền kẻ đóng trên bờ
Mắt xanh chưa để dạt dào bướm ong…
Nhớ cô lặn lội qua sông
Xích thằng buộc chỉ tơ vương dặm trường…!

Trăm năm duyên nợ tông đường
Tào khang ân ái rượu nồng lưá đôi
Năm canh trằn trọc mãi thôi
Trầu cau mơn mởn xanh tươi đầy vườn...!

5.3.2013 Lu Hà




Hồn Anh Trôi Dạt
tặng Thi Sĩ Chinh Nguyên

Hồn anh trôi dạt mắt em
Như dòng suối mát êm đềm thiên thu
Tình em như áng sương mù
Trái tim đắm đuối biết đâu mà tìm...?

Lần theo dấu cỏ chân chim
Sương rơi cành lá im lìm suối reo
Chồn chân mỏi gối leo đèo
Qua mười bến nước gian neo thác ghềnh...

Em cười sóng nước bồng bềnh
Thuyền anh chấp chới lênh đênh biển sầu
Phong sương dầu dãi mái đầu
Nưả đời lận đận bể dâu tủi hờn...

Nư thèm ân ái nụ hôn
Tháng năm chờ đợi trào cơn sóng tình
Hương thơm xao xuyến cô mình
Trúc mai dào dạt bên đình Cổ Ngư

Năm canh trằn trọc tương tư
Phượng cầu Tư Mã giang đầu nỉ non
Kinh cừu lòng vẫn sắt son
Công thành danh toại bồn chồn chinh nhân…

cảm tác khi đọc bài: Em Lạc Vào Hồn Anh
3.3.2013 Lu Hà




Sáu Cô Má Hồng
tặng Nguyễn Hương Lan và các bạn gái

Sáu cô mềm mại nở bông
Cành đa diễm lệ má hồng nôn nao
Lòng tôi xao xuyến dạt dào
Mai lan cúc phượng nghẹn ngào chưá chan...

Lang thang bốn bể thế gian
Quê hương ta vẫn nồng nàn thiết tha
Xôn xao ong bướm mượt mà
Trăng treo đầu ngõ mái nhà sương rơi!

Nghe lòng sóng vỗ bồi hồi
Hồn thơ trỗi dậy chơi vơi ngậm sầu...
Phong trần dầu dãi mái đầu
Bao giờ trở lại nương dâu bến đò...?

Vẳng nghe tiếng hát ai hò
Nhặt khoan mái đẩy đôi bờ Hương Giang...
Hỏi thăm rặng liễu đài trang
Bao năm xa cách dở dang cung đàn...

Nhân duyên tiền định vô vàn
Thuyền tình bể ái trăng ngàn khổ đau
Dã tràng xe cát biển sâu
Ngọc về Hợp Phố chân cầu rêu phong

Đuốc hoa hợp cẩn trai phòng
Biết đâu tôi sẽ làm chồng ai đây?
Bài thơ thổn thức vơi đầy
Ngàn thu ước hẹn canh dài mưa ngâu...!

5.3.2013 Lu Hà 








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét