Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018

Thơ Tình Chùm 329


Ngày Xưa Hồi Ấy…!
viết tặng Nguyệt Hằng và Trần Quí Ngọc

Ngày xưa hồi ấy dưới trăng
Huyền mơ đôi mắt Nguyệt Hằng thiết tha
Mà nay trong cõi mù sa
Nụ hôn tình ái ta bà rời xa…


Anh đi em ở lại nhà
Hoàng hôn ảm đạm nhạt nhòa sương rơi
Ôm cây đàn gảy chơi vơi
Cung thương ai oán rã rời lòng em…

Đàn chi trăng lại buồn thêm
Giọt sầu rơi rụng bên thềm người ơi!
Mảnh hồn rầu rĩ tả tơi
Âm dương đôi ngả xa xôi chập chồng…

Hát lên vơi nỗi bi thương
Bài ca nức nở theo dòng sông Tương
Những chiều bến Ngự thê lương
Hương Giang ủ rũ liễu buông đôi bờ…

Paris tuyết lạnh trăng mờ
Xót xa thiếu phụ má đào bơ vơ
Nhớ anh hồn lạc trong mơ
Bàn tay giá lạnh ngẩn ngơ gió luà…!

18.3.2013 Lu Hà




Cõi Nhân Sinh
tặng Liên Lưu nhân đọc bài thơ: Đời Người…!

Thơ em viết mang hồn Trang Tử
Nhuốm màu thiền trăn trở nhân sinh
Phù du lạc lối hành tinh
Sầu vương bi lụy ái tình khổ đau…

Đời ngắn ngủi bao mùa trăng lẻ
Ong bướm vờn tê tái trong tim
Mà sao ta vẫn muốn tìm
Đồi hoang màu tím hoa sim lụi tàn…?

Thuyền trôi dạt trần gian khổ tận
Theo dòng đời lận đận bến bờ
Phù sa bèo bọt hững hờ
Sóng lòng dào dạt giấc mơ nghẹn ngào…

Nắng mưa cứ tuôn trào sương nhỏ
Khóc buồn thương ảo não đắng cay
Hàng hiên thánh thót vơi đầy
Chắt chiu từng giọt men say tình người…

Tim rực cháy mảnh đời phiêu lãng
Áng mây hồng bảng lảng hừng Đông
Chiều về ảm đạm thê lương
Đằng Tây gía lạnh non bồng hoang vu…!

19.3.2013 Lu Hà




Ngó Lòng Sen Vương…!
cảm tác từ thơ đường của Khảo Mai: Ngập Ngừng

Như đã hứa với người em gái
Quê hương tôi ở mãi Việt Nam
Xinh tươi như ánh trăng rằm
Hồn thơ chuỗi nhạc con tằm ươm tơ…

Người thiếu phụ bên bờ gió lộng
Vọng trùng dương biển động lao xao
Thướt tha bên trái xuân đào
Khung trời ảo mộng giấc mơ dạt dào…

Thơ gói ghém ngẹn ngào chẳng nói
Sợ rơi mình đắm đuối hồ trong
Khuân vàng trăng ngọc mênh mông
Chập chờn cá lội ánh hồng nôn nao…

Ồ lạ chửa bây giờ nhớ lại
Một năm rồi quan tái trời mây
Mấy lần muốn hỏi sao đây
Tưởng như lạc bóng đắm say nẻo nào…

Thơ nối tiếp vần hoa điệu trúc
Sửa dây đàn hết đục lại trong
Bướm ong rộn rã trên đường
Đài trang yểu điệu ngó lòng sen vương…!

17.3.2013 Lu Hà




Anh Ơi! Mẹ Bảo Ở Nhà

Anh đi ngây ngất nắng trời
Em buồn ngồi khóc tả tơi nỗi lòng
Mẹ từ trong cõi hư không
Thiết tha nhắn nhủ bướm hồng tuổi say...

Chiêm bao bài vị còn đây
Khói nhang nghi ngút đắng cay ngậm sầu
Nhớ sao mưa nắng dãi dầu
Còng lưng bóng mẹ mái đầu bạc phơ

Ngậm ngùi nuối tiếc má đào
Từng thu lá rụng nghẹn ngào xót xa
Khẳng khiu da mốc trâu già
Anh còn đòi diễn vở xưa cũ rồi...

Trái tim giọt máu hồng tươi
Sức tàn lực kiệt rã rời tình em
Canh hai trăng chếch bên thềm
Thương yêu hai đưá êm đềm gió thu...

Không ra chỗ hẹn chân cầu
Sảy chân ngã xuống ai hầu ai đây?
Ở nhà em đợi đêm nay
Dốc toàn sức lực vơi đầy nỉ non...!

cảm tác nhân đọc câu chuyện vui của Hòa Đàm
18.3.2013 Lu Hà




Một Mẹ Hai Con
tặng ca sĩ Tracay Vu

Một mẹ hai con như tiên nữ
Thiết tha yểu điệu đóa hồng nhung
Tóc mây lõa xõa hương rừng
Bướm ong xào xạc thơm lừng nôn nao..

Mắt biêng biếc trời cao lồng lộng
Giải Ngân Hà biển động sóng trào
Giai nhân tứ hải thi hào
Tình lang chờ đợi má đào lâng lâng...

Vài năm nữa hai nàng công chúa
Sóng ba đào khuynh đảo hoàng cung
Hằng Nga bẽn lẽn thẹn thùng
Lầu son gác tía não nùng thiên thu...

Dưới hạ giới bây giờ khác trước
Tiên Nga nhiều rạo rực chúng sinh
Ngán cho thân phận của mình
Gốc đa thằng Cuội rập rình nửa đêm

Ba mẹ con êm đềm thưởng ngoạn
Họ cười mình lận đận vệ tinh
Trần gian đâu phải linh tinh
Mà ta nỡ bỏ ái tình lìa xa...?

19.3.2013 Lu Hà



Kiếp Phận Hồng Nhan

Dòng thác oan khiên sầm sập đổ
Đất trời thê thảm bọt tung đầy
Có phải đau thương dồn ưá đọng
Cung tần mỹ nữ lệ sầu cay?

Một vùng hiu hắt cảnh thâm u
Áo trắng hồn xưa ngậm tủi sầu
Ân oán dương trần đời ghẻ lạnh
Suối vàng gom lại hận giang đầu

Nước lại đi về suối giải oan
Đàn tràng vua lập gió mưa tuôn
Trải bao thế kỷ tầng rêu đó
Lã chã tuôn rơi những giọt buồn...

Đứng ngắm trời mây thổn thức hoài
Thuyền quyên thục nữ hỡi ai ơi!
Hồng nhan bạc mệnh đành thôi vậy
Nguyệt Lão se tơ chỉ rối bời!

Thương xót làm sao những mảnh đời
Chết đi hồn lạc khắp muôn nơi
Vẩn vơ nức nở bên bờ suối
Du khách ngẩn ngơ dạ rối bời...!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ  theo lối mới của Hoàng quang Thuận: Thác Vàng
21.8.2012 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét