Ở trên đời không gì khổ hạnh và tự đày đoạ mình bằng việc đọc văn thơ, sách baó do cánh bồi bút cộng sản viết. Mặc dù bên dưới tác giả ký tên với những danh xưng rất oai như giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ, văn sĩ, thi sĩ, ký giả, bác sĩ, trưởng ban, phó ban tuyên huấn v.v.... Một 100 người viết thì cả 100
bài nội dung tư tưởng chủ đạo đều giống hệt như nhau. Tất nhiên cũng có nhiều vị là giáo sư, học giả, văn thi sĩ, ký giả ở Việt nam nhưng không phải là bồi bút. Ở Việt Nam có lệ viết khác đi là bị lên án là không giữ vững lập trường, phi đảng tính, phi giai cấp, phản động, tự diễn biến hoà bình v.v....
Lập trường cái con khỉ gió
gì nưã? Chủ nghiã Mác Lê tư tưởng không có gì cuả ông Hồ Chí Mít đã chết khô từ
đời tám hoánh nào rối mà vẫn còn mơ mộng hão huyền?
Thật đúng vậy. Họ giống như
là những con chó săn cùng một thói quen, cùng một màu lông di truyền bá đạo vô
thần cuả ông Pavlov trong phòng thí nghiệm. Nghiã là họ đều đồng thanh suả oang
oang theo những phản xạ có điều kiện, đã được dày công luyện tập từ hàng chục
năm nay. Mấy thập kỷ qua cứ nhai đi nhai lại những luận điệu cũ rích đã lên men
hôi thối cuả mấy lão già lẩm cẩm điên khùng như Các Mác, Ăng Ghen, Lê Nin, Mao
Trạch Đông, Hồ Chí Minh v.v...
Đầu sỏ chính là gã Các Mác (
Karl Marx ) mà người cộng sản tôn thờ là đỉnh cao cuả trí tuệ loài người. Khổ lắm,
hắn chỉ là một tên tiến sĩ rởm khố rách áo ôm, chuyên ăn cắp đạo văn cuả người
khác mà thôi.Tôi và các bạn rà xét lại xem lão thày gàn này có trí tuệ gì gọi
là ghê gớm?
Thứ nhất là triết học, gã bệ
nguyên si trước tác cuả Hegels là tiến sĩ thần học. Phép biện chứng duy tâm cuả
Hegels là phương pháp luận nhằm dẫn dắt loài người trên bước đường tiếp cận,đi
tìm đến Thượng Đế hay Thiên Chuá toàn năng. Thượng Đế, hay Thiên Chuá toàn năng
thì chả có ai từng tận mắt trông thấy,
hay chụp ảnh được các ngài cả. Mà loài người chỉ biết được qua kinh thánh ( cựu
ước, hoặc tân ước). Kinh thánh hay biện chứng Hegels là cái cầu nối để loài người
tin là có Thiên Chuá. Mác đúng là một thằng đểu, một gã lưu manh đã biến 3 quy
luật cơ bản cuả Hegels thành cuả mình và gắn cho cái tên: Biện chứng duy vật
trên bước đường đi ngược chiều lịch sử, không phải đi tìm Thiên Chuá mà để tìm
ra cụ khỉ độc. Theo Mác là cụ tổ cuả loài người.
Thứ hai về chính trị kinh tế
học. Mác đã từng tranh cãi hoài với Adam Smith hay Taylor là những chuyên gia
kinh tế học tư bản chủ nghiã. Ngay từ thế kỷ 19 mác đã đuối lý và lép vế. Cái gọi
là quy luật giá trị thặng dư cuả Mác thì có là cái quái gì đâu. Đến đưá trẻ con
cũng biết thưà là mẹ bảo nhổ tóc sâu cho mẹ mỗi ngày 1 tiếng được năm hào. Thằng con mỗi ngày chỉ nhổ dôi ra 10 phút cũng
chỉ có 5 hào. Một tháng 30 ngày dôi ra là 300 phút tính ra tổng cộng là 5 tiếng
tương đương 25 hào chỉ rồi. Nếu nghe theo Mác xui bậy thì đưá con sẽ cầm dao
đâm chết tươi mẹ nó. Vì mẹ nó đã bóc lột cuả nó một tháng là 25 hào chỉ. Cái
trò thất đức này cuả Mác thử hỏi có đáng chấp nhận không?
Bây giờ văn minh tiến bộ, ở các nước tư bản phương
Tây; sản xuất công nghệ đã khác xa lắm rồi cái thời máy móc, công cụ đơn giản cuả
thế kỷ thứ19. Năng xuất lao động không thể dựa vào gân bắp, số thời gian làm
dôi ra nưã mà dựa vào cái đầu thông minh là chính. Người công nhân được tiện,
phay bào, khoan bằng máy tính điện tử. Họ chỉ gõ trên bàn phím ( tastaur) rồi mặc
kệ cho máy chạy, ngồi vểnh râu ra mà đọc báo, uống Cà Phê thế mà bọn cộng sản vẫn nhai nhải tôn
thờ Mác về cái gọi là quy luật giá trị thặng dư gì đó . Vả lại văn Mác là thứ
văn cà chớn, ba láp. Cả một trang nhai đi nhai lại vẫn một từ nhưng dùng nhiều
nghiã khác nhau. Thôi ta hãy ném cái lão râu xồm giở hơi này vào sọt rác.
Cái tôi đang muốn bàn với
các bạn là bài viết cuả người buôn gió. Anh phàn nàn về báo chí cộng sản, nghèo
nàn, thiếu tư duy, thiếu sáng tạo, chuyên cắt xén , vu cáo, chụp mũ, tuỳ tiện
v.v... Đúng vậy cánh bồi bút ăn lương còm này, thỉnh thoảng may ra có tí tiền
thưởng nhuận bút đủ mua một bát cháo lòng,
hay một bát tiết
canh thịt chó húng lìu thì làm sao mà khá lên được. Họ viết văn làm báo dưới sự
chỉ đạo cuả mấy tay đầu gộc, vô học chuyên hút váng thưà cuả lý luận Mác. Mác
đã tối tăm như vậy mà họ còn tôn thờ lên làm bậc Thày thì chả trách Việt Nam 80
năm qua cứ lẹt đẹt mãi. Cứ cái đà này dù cho có đến một trăm năm sau thì cũng
thế thôi, lươn vẫn hoàn lươn, ốc vẫn hoàn ốc .
Biết đến bao giờ mới ngẩy mặt
mà khá lên được đây? Sự ngu dốt cuả họ trong hoàn cảnh này chỉ có lợi cho nhóm
chóp bu, vì họ nắm quyền bá đạo. Tài nguyên, lợi lộc họ xơi hết thì làm gì mà
chả giàu nứt đố đổ vách. Cái khổ là cho
gần 90 triệu người Việt thôi và bọn bồi bút có thể ăn ké theo. Cuộc sống cuả
chúng có thể nhỉnh thêm tí đường mỡ béo bở hơn dân nghèo. Nhưng cũng chẳng đáng
là bao cho cái nền văn minh thế giới ngày nay. Bài viết cuả bạn hay nhiều người
như ông Bùi Tín, Người Buôn Gió, Điếu Cày, Anh Ba Sài Gòn, Hà Sĩ Phu
v.v... họ nói rất đúng về sự nát bét cuả
chủ nghiã Mác và sự khốn nạn cuả tư tưởng không có gì cuả ông HCM. Theo tôi ở đời
không gì khổ sở khốn nạn, đày đoạ bằng đọc báo chí cuả cánh bồi bút chó săn cộng
sản.
Thật uống phí cho công sức
cuả hàng vạn đảng viên cộng sản ăn dầm ở dề, hy sinh vô lý cho cái chủ nghiã
quái thai này. Họ đã bị lưà dối một cách thảm hại mà cha con họ từng thế hệ như
những con dã tràng xe cát biển Đông. Họ đã làm gì cho gia đình họ, vợ chồng,
cái được hạnh phúc hay nai lưng ra xây lầu hạnh phúc cho nhóm thiểu số lãnh đạo
vô học, ngu tối, tham ăn và rất tàn ác? Cuối cùng hàng nghìn, hàng vạn những tiến
sĩ triết học Mác lại trở thành là những giáo sĩ cho một tà giáo coi như là thứ
đồ vô học không có óc tim. Khổ thế đấy,
dù cho có là danh xưng là tiến sĩ, thạc sĩ nhưng thực chất vẫn là vô học, bao
năm dùi mài trở thành vô ích mà thôi. Nếu người ta hỏi tiến sĩ gì? trả lời tôi
là tiến sĩ gây dựng đảng theo khoa học nhồi sọ ngu dân Mác Lê Nin, kiểu như anh
Chí Phèo vỗ ngực chửi Bá Kiến: Mẹ tiên sư thằng Bá Kiến, mày không biết chúng
tao là ai à? Là tiến sĩ giáo sư Chí Phèo, Nguyễn Tần Dũng, Tô Huy Rưá, Nguyễn
Phú Trọng đây? Đã thấy sợ chưa cho trình độ trí tuệ cuả chúng tao chưa?
Sở dĩ nhóm thiểu số chóp bu vô học này hàng thập
kỷ qua cứ tự tung tự tác chính là nhờ bởi lực lượng công an. Công an là chỗ dưạ
chính cuả độc tài để đàn áp những ai cản trở cho cái niêu cơm vàng cuả họ. Ai
đã vào cái ngành này để làm công an cộng sản chắc hẳn đã xác định rõ phải bán hồn
cho quỷ, hoặc không hiểu gì về bản chất
cái chế độ mà họ cam tâm làm tay sai phục vụ. Lúc đầu có thể họ là những thanh
niên nam nữ hiền lành, lương thiện. Sau
đó được học những mánh lới thủ đoạn, được nhồi sọ và rưả não và sẽ tàn bạo như ma quỷ lúc nào không hay. Họ
kiếm ăn quá dễ dàng, phạt tiền lung tung, đòi ăn hối lộ vẫn không bị phê phán
mà còn được trao tặng huân huy chương và còn được đề bạt lên lương lên cấp. Vì
các cấp trên cuả họ là những tên trùm Mafia, những trung tá, thượng tá, đại tá,
tướng lãnh, những ma vương giết người không chớp mắt. Với cái khẩu hiệu thất đức
trong ngành:" Bắt nhầm còn hơn bỏ rơi". Giống như bọn mật vụ công sản Đông Âu cũng có
câu tương tự" Wir vernichten alles. Was du liebst". Chúng tao sẽ tiêu
diệt tất cả những gì mà mày yêu thương. Cộng sản còn đồng nghiã với tráo trở, lật
lọng và thất đức.
Cuộc đời này là vô thường mọi
chuyện sẽ không tránh khỏi luật nhân quả. Nhân nào quả ấy. Cho nên các bác đảng
viên cộng sản già, hay những cựu chiến binh cũng đừng hối tiếc làm gì cái công
sức theo đảng trước kia mà than thở, chèo néo làm cản trở thêm tương lai cho
con cháu và nòi giống. Hãy dũng cảm buông sả công cũ, nợ cũ mà đấu tranh cho
tương lai . Nếu giải thể được chế độ cộng sản là may mắn hạnh phúc cho dân tộc.
Có anh bạn là nhà thơThanh Hoàng và cuả tôi cũng xin chuyển thể bài thơ, để nói
lên cộng sản đã đầu độc giáo dục quân đội, công an cuả họ như thế nào? Phải
chăng là những công cụ rẻ tiền, những Robot biết nói và hành sử theo những phản
sạ có điều kiện như con chó cuả ông Pavlov? . Trí tuệ hoàn toàn phụ thuộc vào đảng,
không có quyền tự do tư tưởng và suy nghĩ
theo cách riêng cuả họ?
Nhớ Lại....
Mến tặng thi sĩ Lu Hà
Trời hỡi ! Sao ta cứ gặp mầy
Hàng năm xui xẻo đến ngày nầy
“Tháng tư đen” thưở xa xưa ấy
Lũ khỉ vào Nam cả một bầy !!!
“Bảy lăm “ năm đó miền Nam tôi :
Bọn khỉ rừng về qúa thúi hôi
Khỉ nón tai bèo,khỉ nón cối
Khỉ gầy ghẻ lở trọc bình vôi !
Nhìn lọc cà phê khỉ thẫn thờ
Lạ lùng khỉ chẳng thấy bao giờ
“ Cái nồi nó lại ngồi trên cốc “
Thầm nghĩ trong lòng.Khỉ ước mơ
Ghi số từng ngày có một ô :
Hình vuông bé tí ở đồng hồ
Khỉ reo : ”cửa sổ không người lái”
Khoái chí nhày mừng miệng nhí nhô
Ôi chao ! Quái đản khỉ tà ma
Bảng sửa “ Honda “ ở trước nhà
Hí hửng tranh nhau cùng bước tới :
Bán tôi cốc sữa hiệu “ hông đa “ !!!
Bô cầu đang chảy nước lăn tăn
Khỉ đổ vào đầy gạo nấu ăn
Giật nước gạo liền chui xuống lỗ
Tức mình văng tục: “giặc chơi khăm” !!!
Miền Nam gặp vận đúng là xui
Mất trắng vào tay khỉ hủi cùi
Vừa dốt,vừa ngu nhất thế kỷ
Mắt còn đủ cặp lại mù đui !!!
THANH HOÀNG
(Cali., vào Hạ 2010)
Trời hỡi ! Sao ta cứ gặp mầy
Hàng năm xui xẻo đến ngày nầy
“Tháng tư đen” thưở xa xưa ấy
Lũ khỉ vào Nam cả một bầy !!!
“Bảy lăm “ năm đó miền Nam tôi :
Bọn khỉ rừng về qúa thúi hôi
Khỉ nón tai bèo,khỉ nón cối
Khỉ gầy ghẻ lở trọc bình vôi !
Nhìn lọc cà phê khỉ thẫn thờ
Lạ lùng khỉ chẳng thấy bao giờ
“ Cái nồi nó lại ngồi trên cốc “
Thầm nghĩ trong lòng.Khỉ ước mơ
Ghi số từng ngày có một ô :
Hình vuông bé tí ở đồng hồ
Khỉ reo : ”cửa sổ không người lái”
Khoái chí nhày mừng miệng nhí nhô
Ôi chao ! Quái đản khỉ tà ma
Bảng sửa “ Honda “ ở trước nhà
Hí hửng tranh nhau cùng bước tới :
Bán tôi cốc sữa hiệu “ hông đa “ !!!
Bô cầu đang chảy nước lăn tăn
Khỉ đổ vào đầy gạo nấu ăn
Giật nước gạo liền chui xuống lỗ
Tức mình văng tục: “giặc chơi khăm” !!!
Miền Nam gặp vận đúng là xui
Mất trắng vào tay khỉ hủi cùi
Vừa dốt,vừa ngu nhất thế kỷ
Mắt còn đủ cặp lại mù đui !!!
THANH HOÀNG
(Cali., vào Hạ 2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét