Thứ Năm, 24 tháng 6, 2021

Thơ Tình Chùm 875

 

 

Trước Gío Đông

Họa thơ Giang Hoa: Chiều Trên Sông

 

Ông lão buồn sao cái tổ tông

Xôn xao cò vạc cũng lên đồng

Ăn sương vội vã đồi hoang dại

Sủi bọt mơ màng khúc uốn cong

Sông nước bóng hình rùng rợn qúa

Biển hồ sóng vỗ cánh buồm ròng

Bát cơm manh áo ngồi câu cá

Hiu hắt mảnh đời trước gió đông

 

6.2.2017 Lu Hà

 

 

 

Lệ Chẳng Vơi

Họa thơ Phi Anh: Cố Nhân

 

Thơ thẩn ngắm trăng ngóng cổng trời

Trúc mai hiu hắt giọt sương rơi

Hằng nga chẳng đoái hoài nhung nhớ

Vệ nữ la cà khắp chốn nơi

Lưng khọm vào ra tàn muội bám

Tơ lòng co quắp khói lam rời

Nửa đời sầu tủi ôm đàn khóc

Gió Sở mưa Lào lệ chẳng vơi!

 

5.2.2017 Lu Hà

 

 

 

Cô Nàng Huyền Diệu

tặng người con gái mái tóc bạch kim biết tiếng Việt

 

Xinh tươi huyền diệu vô cùng

Mắt xanh thăm thẳm Vương Cung chốn nào

Liễu thanh thanh, gợn má đào

Lòng xuân say đắm dạt dào đài trang

 

Trăm năm duyên nợ thiếp chàng

Nghìn năm lưu luyến xích thằng chỉ xe

Thơ tình thăm hỏi nhắn nhe

Luân hồi chìm nổi sơn khê hẹn chờ

 

Tần ngần sóng vỡ đôi bờ

Xôn xao cánh nhạn lờ đờ cá bơi

Từ xa như thấy em cười

Nửa đêm lạc mộng lả lơi dịu dàng

 

Xót xa duyên phận dở dang

Thiên đình ghi sổ mơ màng canh thâu

Canh ba gà gáy mưa ngâu

Bâng khuâng tư lự bóng câu thẹn thùng

 

Thư cưu trống mái thủy chung

Để lời thệ hải chập chùng biển khơi

Thuyền trăng thấp thoáng chơi vơi

Vẳng nghe gió hú hỡi người trần gian

 

Bạch kim lõa xõa nồng nàn

Ngọt ngào thỏ thẻ chứa chan điệp hồ

Bình minh gió cuốn ô hô

Bóng nàng tiên nữ khi mô chốn nào?

 

4.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Một Đêm Tâm Sự

cảm hứng với Hoang Thanh Tam Tran

 

Hoàng Thanh Tâm, chén rượu đào

Nửa đêm dan díu nghẹn ngào chứa chan

Anh hùng phải buổi gian nan

Thiếp chàng bi lụy giang san điêu tàn

 

Đồng bào cám cảnh bần hàn

Khai thông dân trí muôn vàn mến yêu

Thiết tha má phấn xuân kiều

Mấy lời tâm huyết phiêu diêu bướm hồng

 

Dìu nhau lên nẻo tiên bồng

Vầng trăng thả lỏng bế bồng Nguyệt Nga

Phải chàng cát sĩ Lu Hà

Trần gian quen thói lân la thơ tình?

 

Đèn khuya lẻ bóng một mình

Nửa vòng ưu ái hành tình thì thào

Bâng khuâng bịn rịn ly tao

Tiếng gà Đinh Dậu xôn xao gọi người

 

Thôi đành thục nữ về trời

Mai này gặp lại trọn lời nước non

Ngậm ngùi chim hót véo von

Biển Đông sóng vỗ héo hon cõi lòng

 

Nhớ thương máu chảy chung dòng

Quê hương xa cách long đong xứ người

Dân ta dở khóc dở cười

Bát cơm manh áo chơi vơi nỗi niềm

 

Bóng trăng ẻo lả bên thềm

Ngân hà rạo rực vén rèm đợi ai

Phong sương nét ngọc mày ngài

Thướt tha yểu điệu trang đài vẻ hoa

 

Nhìn nhau lệ chảy châu nhòa

Trăm năm hội ngộ một tòa thiên hương

Nghìn thu sen ngó tơ vương

Bao giờ gặp lại nõn nường còn đây

 

Chuyện trò đã mấy canh chầy

Tâm đầu ý hợp vui vầy thế thôi

Trái tim cộng hưởng bồi hồi

Cửa lòng hé mở than ôi cánh bèo

 

Bình minh ngọn gió hắt heo

Trữ La mát rượu chân đèo Tây Thi

Đào Công níu áo thầm thì

An Nam tái hợp đền nghì trúc mai

 

Chim sa cá lặn hương lài

Để lời thệ hải trâm cài làm tin

Trông theo dáng liễu mải nhìn

Nam Kha giấc mộng giờ thìn chuông reo.

 

5.2.2017 Lu Hà

 

 

 

Phiêu Diêu Hải Hồ

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Cánh Chim Dĩ Vãng

 

Anh lại viết biết bao sầu tủi

Khóc thương em lủi thủi tuyết sương

Nơi miền băng gía vấn vương

Nửa hồn trinh nữ môi hường thoảng bay

 

Mùi son phấn đắng cay tình ái

Gió mưa gào tê tái quan san

Em đi theo ánh trăng ngàn

Em về én lượn chứa chan xuân hồng

 

Đàn bướm trắng cánh đồng lúa chín

Hàng thông reo bịn rịn hoài mong

Sông xưa chẳng đổi thay dòng

Chia ly cánh hạc long đong hải hồ

 

Rứa là hết răng mô bến nhớ

Thuyền vắng người còn chở vầng trăng

Xe tơ rối chỉ xích thằng

Một thiên định mệnh dở dang cung đàn

 

Mùa sim tím trần gian ảm đạm

Bụi phong trần muôn dặm đường xa

Bình minh khuất bóng dương tà

Hoa sầu liễu héo sa bà khổ đau

 

Mùa thu đến nát nhàu cây cỏ

Tảng đá buồn ai nhỏ giọt châu

Bâng khuâng phượng vĩ chân cầu

Cúc vàng mấy khóm mái đầu muối tiêu

 

Gió đông bắc bóng chiều lảo đảo

Ôm ngực ho giông bão hãi hùng

Buông rèm cửa đóng não nùng

Côn trùng rên rỉ chập chùng biển khơi

 

Anh chẳng rõ từ nơi hoang dã

Thân mai gày trống trả làm sao

Phiêu diêu lạc lõng nơi nao

Biển gầm sóng dữ nghẹn ngào cô đơn

 

Cứ trằn trọc giận hờn oán trách

Trời già kia đành hạch hồng nhan

Kiếp người sao lắm gian nan

Ngược xuôi tất bật trần gian hững hờ

 

Đàn ai gảy đôi bờ sinh tử

Sông Nại Hà phu phụ sầu tang

Nửa đêm gặp gỡ thiếp chàng

Canh ba gà gáy vội vàng ly tao

 

Tay níu kéo yếm đào ướt đẫm

Mưa chẳng tha thăm thắm trời cao

Ôm ghì chẳng chịu rời nhau

Thiên lôi sấm chớp mau mau dứt tình!

 

5.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét