Thứ Năm, 24 tháng 6, 2021

Thơ Tình Chùm 884

 

Cung Đàn Trinh Nữ

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tiếng Dương Cầm

 

Hoàng hôn xuống áng mây ủ dột

Tiếng dương cầm thánh thót vì ai

Vườn thanh phảng phất u hoài

Thương hồn trinh nữ gót hài thướt tha

 

Bao uẩn ức trăng ngà vò võ

Vóc liễu gày thổ lộ nguồn cơn

Heo may ngọn cỏ chập chờn

Mặt hoa ngây dại giận hờn tấm thân

 

Người lữ khách bần thần bước tới

Vịn dòm song chới với em ơi!

Lặng im chẳng nói ra lời

Quen hơi băng gía chân trời xa xôi

 

Nghe nức nở núi đồi sông núi

Bàn tay ngà cắm cúi mê man

Thanh âm oán trách thế gian

Trời già cay nghiệt hồng nhan lạc loài

 

Hãy dừng lại nguôi ngoai vĩnh biệt

Để tình sầu thống thiết ngàn thu

Mủi lòng mai trúc vi vu

Côn trùng rên rỉ âm u não nề

 

Qụa ăn sương dãi dề sơn cước

Bến đò xưa lạc bước thuyền du

Giai không tứ đại tình thù

Chuông chùa văng vẳng điệu ru nhạt nhòa.

 

23.2.2017 Lu Hà

 

 

 

Tình Xưa Nghĩa Cũ

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Tình Lại Mới

 

Tình cũ đã qua làm mới lại

Nợ trần ai chi ngại đường xa

Nhớ anh em đến thăm nhà

Tro tàn khói lạnh mẹ cha dối gìa

 

Ngồi bên anh trau tria son phấn

Chẳng nói gì tủi hận xót xa

Giận hờn biền biệt quan hà

Nơi miền băng gía tuyết ngà quạnh hiu

 

Khóc rưng rức buồn thiu cố quận

Thương mảnh đời lận đận sớm hôm

Da mồi hốc hác gối ôm

Thẫn thờ u uẩn lưng tôm gò mình

 

Ngọn đèn mờ bóng hình in vách

Giơ tay quờ nỡ trách em sao?

Gối loan ướt đẫm nghẹn ngào

Châu sa lệ chảy má đào phong sương

 

Ôi phảng phất mùi hương man dại

Đã bao mùa tê tái khổ đau

Ngập ngừng cành cải lá  rau

Hồn trinh ai điếu rặng cau giàn trầu…!

 

22.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Đôi Ngả Canh Trường

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Sâm Thương Sầu Nhạc

 

Sâm thương phải đôi đàng chia cắt

Oan trái càng thắt chặt tình ta

Hoàng hôn thấp thoáng bóng nga

Một vì sao mộng canh gà Thọ Xương

 

Người thiếu phụ nhớ thương chồng khóc

Vách tường in thằng nhóc bi bô

Mảnh mai hình dáng liễu bồ

Sớm khuya tần tảo sắn ngô qua ngày

 

Nhớ thuở trước đắm say tình đẹp

Buổi trăng tròn bút chép vần thơ

Nụ hôn ngây ngất ai ngờ

Sao băng rớt xuống bơ vơ khối sầu

 

Nàng trinh nữ chân cầu khỏa nước

Mắt long lanh rạo rực lòng anh

Chong đèn tay vén bức mành

Sương sa mờ ảo sao đành chịu thôi

 

Xốc cổ áo bồi hồi hỏi nhỏ

Em có còn tưởng nhớ anh không?

Âm dương ngăn cách non bồng

Khổ đau ly biệt dòng sông chung tình!

 

Em chẳng nói lặng thinh rầu rĩ

Tóc pha sương rên rỉ côn trùng

Xanh xao ánh lửa bập bùng

 Chập chờn đóm não nùng phù tang

 

Ngàn thế kỷ xích thằng dang đở

Sợi tơ hồng chăng chớ ai hay

Thế gian bao nỗi đắng cay

Châu Trần chẳng trọn càng day dứt lòng

 

Thân lữ khách long đong hồ hải

Phận má đào tê tái xuân phòng

Nàng Thương chẳng vẹn chữ tòng

Chàng Sâm rơi lệ theo dòng đời trôi !

 

21.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

Duyên Nợ Ba Sinh

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Truyện Lòng

 

Câu chuyện đôi lòng càng thấu tỏ

Dẫu lìa trời bẻ ngó tơ vương

Người đi kẻ ở thê lương

Đóa sen thương khóc giọt tương thảm sầu

 

Em trở lại mái đầu ủ rũ

Tóc nhuốm sương áo cũ phai màu

Nghẹn ngào kể lể trước sau

Bụi trần cay đắng vàng thau phủ mờ

 

Ngậm bồ hòn bơ vơ sứ sở

Nửa hồn trinh dang dở gía băng

Lạc miền vĩnh cửu tuyết hằng

Ba sinh duyên nợ ngỡ ngàng mùa thu

 

Buồn vời vợi vân du lá rụng

Không lẽ nào rẻ rúng thế gian

Ngậm ngùi mai trúc chứa chan

Tro tàn khói lạnh thở than trăng ngàn

 

Để lời thệ hải giang san hận

Nhắc lại tình xưa vạn cổ sầu

Dù cho mưa nắng dãi dầu

Bao điều tâm sự bể dâu đoạn trường

 

Gà gáy sáng yêu đương vội vã

Khúc nhôi này muôn ngả đường xa

Nổi trôi trong cõi ta bà

Phù du bèo bọt tình ta vẫn còn ?

 

24.2.2017 Lu Hà

 

 

 

Hồn Thơ Đợi Chờ

Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Xin Hãy Yêu Tôi

 

Yêu tôi nhé các em kiều nữ

Ngại ngùng chi do dự quần thoa

Bướm bay hoa nở bốn mùa

Suối thơ mát lịm nhạt nhòa sương rơi

 

Tôi vốn dĩ là người say đắm

Giấc điệp hồ đằm thắm thiết tha

Kê vàng thổn thức Nam Kha

Gốc hòe lửa lựu Hằng Nga dập dìu

 

Cửa phòng ngỏ điù hiu chiếc bóng

Một mình tôi mong ngóng đợi chờ

Giăng tơ lưới nhện bơ phờ

Bấy lâu khắc khoải lờ đờ sao sa

 

Hãy ôm tôi mượt mà êm ái

Vuốt ve hôn tê tái nguồn cơn

Bao nhiêu cay đắng giận hờn

Nỗi niềm u uẩn cung đơn nỉ non

 

Kể tôi nghe héo hon cành liễu

Tiếng đỗ quyên ai điếu xót xa

Trần truồng dáng nguyệt kêu la

Mưa ngâu vần vũ cành đa đầm đầm

 

Sấm chớp giật ầm ầm gió thổi

Sét ái tình hôi hổi làn da

Nâng niu mười ngón tay ngà

Lò hương nóng bỏng canh gà xôn xao

 

Ở bên tôi yếm đào đã ướt

Bờ môi xinh tha thướt nụ cười

Sá chi giông bão ngoài trời

Ấm lòng cát sĩ hỡi người tình nương

 

Then cài cửa nõn nường thơm ngát

Mùi hương sen ngào ngạt khó quên

Phẩm tiên đôi trái thuyền quên

Trái tim dâng hiến thôi miên phượng đài

 

Yêu cho bõ trần ai khổ tận

Nặng gánh đời lận đận ngược xuôi

Hồn thơ ngây ngất xa xôi

Hoa tiên một vẫy bồi hồi bên nhau

 

Yêu tận tụy hoa nhàu cỏ nát

Đá vàng tan chẳng nhạt tình ta

Gọi lên hai tiếng Lu Hà

Sâm thương đôi ngả gương nga chập chùng

 

Nọ thuở trước Đinh Hùng cũng rứa

Làm thơ tình chan chứa ái ân

Lam Kiều chày ngọc Thúy Vân

Vân Anh bi lụy thuơng thân nàng Kiều!

 

24.2.2017 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét